HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1484

“Không phải vậy, ta mặc cả với bà ta, đổi lấy năm mươi hai phần, ai cũng
có, từ phòng bếp làm.” Mặc Nhiên cười nói, “Nên sư tôn không cần lo cho
người khác, ngoan ngoãn ăn mấy thứ này đi.”
Sở Vãn Ninh thực sự cũng hơi đói, ngồi vào bàn, uống vài ngụm canh cá
ấm, sau đó cầm màn thầu, ăn cùng thịt kho tàu. Tôn Tam Nương bủn xỉn,
không cho nhiều thịt, phần lớn đều là mỡ, Sở Vãn Ninh không thích ăn,
nhưng chấm canh ăn với màn thầu, vị cũng được, y lại cắn một cái, lại ăn
tới cái thứ hai.
Mặc Nhiên nhìn lướt qua thùng nước còn nóng, hỏi: “Sư tôn muốn giặt y
phục?”
“Ừ.”
“Ngoại bào thôi mà, ta giúp sư tôn giặt.”
“Không cần, ta tự làm.”
Mặc Nhiên nói: “Không sao, ta cũng phải giặt nữa, tiện tay thôi.”
Hắn nói xong liền cầm mấy thứ mình vứt trên giường lúc thay y phục, sau
đó xách thùng gỗ ra ngoài.
Ánh trong trong viện sáng tỏ, Mặc Nhiên ngửa đầu nhìn thoáng qua, thầm
nghĩ không biết Tiết Mông và bá phụ bọn họ ra sao rồi, Diệp Vong Tích và
Nam Cung Tứ đi đâu. Lại nhìn lửa lớn bên bờ biển kia, vẫn cuồn cuộn như
máu, ngày đêm không ngừng, đốt lên tận trời cao.
Tống Thu Đồng, còn có… Kẻ kia.
Người Nho Phong Môn kiếp trước hắn hận thấu xương, vì vậy tàn sát toàn
bộ.
Có lẽ đều đã chôn thân trong biển lửa.
Mặc Nhiên thở dài, không nghĩ tiếp. Hắn buông thùng gỗ, múc ít nước
lạnh, xắn tay áo bắt đầu giặt y phục.
Sở Vãn Ninh gia hoả này, làm cơ giáp cũng tốt, viết quyển trục cũng được,
đều đâu vào đấy không chút cẩu thả, nhưng một khi để y làm ít việc như
nấu cơm giặt đồ, liền hỏng bét.
Ví dụ như Mặc Nhiên trước khi giặt y phục, sẽ theo thói quen lục túi Càn
Khôn trước, xem qua túi một lần, để tránh có vật quan trọng gì bị dính
nước, nhưng Sở Vãn Ninh lại thường xuyên không nhớ được bước này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.