HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1529

“Ta… Không sợ.” Mặt Sở Vãn Ninh trắng như giấy.
Mặc Nhiên cười: “Được, không sợ thì không sợ. Vậy nếu người lạnh, hoặc
không thích, người nói với ta, ta lập tức đưa người về đảo.”
Sở Vãn Ninh không hé răng, y biết Mặc Nhiên đang giữ mặt mũi cho mình.
Rốt cuộc Tiên Tôn trên thân kiếm lạnh lẽo run lên, Tiên Tôn sợ tới phát run
trên thân kiếm vẫn muốn giữ lại uy phong.
Mặc Nhiên thấy y có chút chịu không nổi, lại quật cường chết cũng không
chịu mở miệng, không đành lòng, liền nói: “Ta lại biến kiếm lớn hơn chút
nhé.”
Hắn giơ tay biến kiếm lớn hơn năm sáu lần, đủ để hắn đứng sóng vai cùng
Sở Vãn Ninh.
“Sư tôn, mấy ngày nữa, đám cháy ở Lâm Nghi sẽ tắt, chúng ta về Tử Sinh
Đỉnh đi, nhưng những người đưa tới, nên làm sao đây?” Hắn nói chuyện,
có ý muốn Sở Vãn Ninh buông lỏng dây cung kéo căng.
Sở Vãn Ninh cũng thật lợi hại, thế mà còn có thể tự hỏi, y nói: “Đưa về
Thục Trung.”
“Dạ?”
“Đưa về Thục Trung trước, đám cháy ở Lâm Nghi tắt, chỉ còn mảnh đất
khô cằn, không cho người ở được.”
Mặc nhiên nói: “Được.”
Hắn nhìn sắc mặt Sở Vãn Ninh tái nhợt, một lúc sau, thật sự đau lòng, liền
hỏi: “Có về không?”
“Đợi một lát nữa.”
Mặc Nhiên lại biến lớn thanh kiếm mấy lần, hắn để Sở Vãn Ninh ngồi
xuống, ngồi nhìn sẽ dễ chịu hơn đứng rất nhiều. Hắn mở kết giới, Sở Vãn
Ninh quay qua hỏi hắn: “Ngươi làm gì vậy?”
“Kết giới xua lạnh thôi.” Ánh mắt Mặc Nhiên thực ôn hoà, “Quá cao, sẽ
lạnh.”
Sở Vãn Ninh cũng kệ hắn.
Kết giới kia cũng giống kết giới của mình, cực kỳ giống, thậm chí ánh sáng
chảy xuôi trên kết giới mỏng cũng tụ thành hoa hải đường, chẳng qua của
mình ánh kim, của Mặc Nhiên màu đỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.