HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1600

“Cô Nguyệt Dạ cũng có thể chia sang một chút, nghe nói Trích Tinh Tháp
của họ còn lớn hơn Kim Cổ Tháp của Nho Phong Môn…”
Lần này Tiết Mông lại không muốn, dựng thẳng mày, cả giận nói: “Không
cần!”
“Sao thế?”
“Ta không thích Khương cẩu kia, hắn rất đáng ghét, Thông Thiên Tháp dù
có nổ tung ta cũng không muốn để yêu quái phái mình bắt được đưa vào
tay hắn!”
Sở Vãn Ninh lắc đầu, không muốn nghe hai cha con họ ồn ào, liền bỏ đi
trước.
Y yên tĩnh ngủ một giấc, quả nhiên lại là một giấc ngủ ngon, không bị
mộng làm phiền, đến khi tỉnh, tà dương đỏ như máu, bóng đêm bao phủ
bầu trời, chỉ còn một ánh nắng nhạt yếu ớt nơi chân trời.
Giờ Mạnh Bà Đường đã hết cơm, y có hơi đói, chỉnh sửa y quan, đẩy cửa ra
ngoài, dạo quanh Trấn Vô Thường một vòng, ăn ít điểm tâm.
Kết quả đúng lúc thấy Mặc Nhiên trừ yêu trở về, đang đi trên bậc đá xanh
dẫn tới Hồng Liên Tạ Thủy.
Nhìn thấy y, Mặc Nhiên cười nói: “Sư tôn, nghe bá phụ nói người đang
ngủ, định tới đánh thức người.”
“Có chuyện gì?”
“Không có gì.” Hắn nói, “Chỉ là muốn đến tìm người, ở chung một lát.”
Cũng thật trùng hợp, Sở Vãn Ninh có hơi vui vì sự trùng hợp giữa hai
người, trong tình ý, một chút hợp ý cũng có thể làm lòng người vui vẻ.
“Đi đâu?”
Lại đồng thời hỏi.
Sở Vãn Ninh ngẩn ra một lúc, Mặc Nhiên cũng ngẩn ra một chút.
Ngay sau đó nói: “Nghe theo ngươi.”
Lại đồng thời nói ra.
Mười ngón tay trong tay áo Sở Vãn Ninh có hơi ngại ngùng mà siết lại, tay
rịn mồ hôi, mắt vừa đen vừa nóng, vẫn bình tĩnh an tường nhìn Mặc Nhiên.
Mặc Nhiên nhịn không được nhếch miệng cười.
“Đi đâu cũng được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.