HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1604

Nhưng đôi mắt vẫn không chớp, nhìn Mặc Nhiên tới bên sông, lải nhải với
bảo tháp đăng gì đó rất nhiều, cuối cùng cúi người thả nó trên mặt sông,
một tia kim quang phản chiếu trên gợn nước, Mặc Nhiên đưa hai tay
xuống, đẩy Phù Đồ đi xa.
Hôm đó, Mặc Nhiên đứng bên bờ sông rất lâu.
Không phải ngày hội, trừ hắn ra, bên sông không còn ai thả đèn.
Chỉ có một bảo tháp đăng nho nhỏ, phát ra ánh sáng yếu ớt mà cố chấp,
trong bóng đêm dài không thấy bờ trôi đi xa trên mặt nước lạnh, xa mãi,
đến khi biến thành đốm lửa nhỏ rung động, cuối cùng bị bóng đêm nuốt
chửng, biến mất hoàn toàn.
Mặc Nhiên yên lặng đứng đó, chẳng ai biết được hắn nghĩ gì.
Hắn thấy cuối cùng.
Đến tận mặt sông mênh mông, không còn ánh sáng.
Trời mưa, dông tố.
Hạt mưa rơi trên mái, rơi lên bức tường trắng ngói lớn.
Mọi người kinh ngạc hô lên chạy nhanh, hiếm khi có trận mưa to tầm tã
giữa đông, người bán hàng ron g tranh nhau dùng vải nâu che bát gáo, đồ
đựng, đẩy nhanh xe chạy mất, trốn trận mưa này.
Sở Vãn Ninh nhất thời ngây ngốc, tuy đã biết sẽ mưa, nhưng giờ còn chưa
hết đông, mưa đã nôn nóng rơi xuống.
Y đứng dưới cầu, gió thổi qua, chỉ ướt chút góc áo y, nhưng Mặc Nhiên lại
vội vàng chạy lên, y phục ướt sũng, mặt cũng ướt dầm dề, đôi mắt đẫm
nước, thực đen.
Nhìn hắn, có chút ôn nhu, lại có chút ngượng ngùng mà cười.
“Dùng thuật pháp, tự hong khô mình đi.”
“Vâng.”
Mưa to thế này cũng không ảnh hưởng nhóm Tiên Quân đi bên ngoài, đặc
biệt tông sư như Mặc Nhiên và Sở Vãn Ninh, một kết giới nhỏ đã có thể
sạch sẽ trở lại Tử Sinh Đỉnh.
Nhưng họ đều không mở kết giới, mà song song đứng ở hành lang, đang
đợi mưa tạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.