HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1652

Cách hai đời chua xót, máu tanh, vị ngọt kia thực xa vời, tựa hồ quay lại
với đầu lưỡi, Mặc Nhiên nhìn gương mặt Tiết Mông say rượu dưới ánh
trăng, Tiết Mông híp mắt, nhìn hắn, một lát sau, Tiết Mông cười, men say
cho phép, cũng không biết đang cười cái gì.
Cậu buông cột ra, tựa hồ muốn đi tới vỗ vai Mặc Nhiên, nhưng bước không
nổi, tập tễnh, thế mà lảo đảo ngã vào lòng Mặc Nhiên.
“Ưm… Ca…”
Mặc Nhiên giật mình, sau đó chậm rãi rũ mắt, nhẹ nhàng vỗ lên lưng Tiết
Mông, gió đêm thổi qua, tóc mái hắn che khuất nửa gương mặt tuấn tú,
không có ai nhìn thấy tột cùng Mặc Nhiên có biểu tình gì, qua hồi lâu, Tiết
Mông tửu lượng kém dựa vào lòng hắn ngủ mất, lúc ấy, Mặc Nhiên mới
khàn khàn nói một câu——
“Tiết Mông, thực xin lỗi, ta không xứng là ca ca của ngươi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.