HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1667

Nhiên hôn môi như vậy, từng dây dưa, Sở Vãn Ninh bị hắn đè trên giường,
Mặc Nhiên không nhịn được mà hôn cổ y, gương mặt, thính tai, động tác
thô bạo dồn dập.
Y lại càng giận, đuôi mắt đều là màu hồng, muốn giãy giụa, lại thế nào
cũng không thoát được, cho đến khi môi “Mặc Nhiên” này sắp dừng ở bên
môi y.
“Xoát!”
Đột nhiên, “Mặc Nhiên” tựa hồ nhận ra điều gì. Hắn đột nhiên sửng sốt một
lát, không thể tin nổi mà trừng mắt nhìn Sở Vãn Ninh.
Nhân cơ hội này, Sở Vãn Ninh một tay đem hắn đẩy ra, trong tay kim
quang sắng quắc, Thiên Vấn bỗng nhiên sáng lên, hướng tới ảo giác “Mặc
Nhiên” mà quất xuống.
Nhìn thấy ánh sáng đó, “Mặc Nhiê”n càng kinh ngạc đến cực điểm, buột
miệng thốt ra: “Ngươi thế mà……. Ngươi thế mà lại là…….”
Dây liễu vụt xuống, tia lửa văng khắp nơi.
“Mặc Nhiên” ăn đau, lại không phản kháng, mà kinh ngạc đến cực điểm,
mở to hai mắt, qua một lúc, một hồi yên lặng ngắn bắt đầu.
Bà lão tóc xanh ngọc kia biến mất, “Mặc Nhiên” cũng đã biến mất.
Phòng hoa chúc, một nam tử trẻ tuổi tóc màu xanh lá đang quỳ, thính tai đỏ
lên, dung mạo kỳ đẹp
Cơn giận của Sở Vãn Ninh còn sót lại chưa tiêu, từ trên giường đứng dậy,
giữ vạt áo mở rộng của mình, đôi mắt phượng ẩn tình đang nén giận hung
hăng trừng mắt nhìn người này, tiếng nói trầm thấp nguy hiểm, giống như
là hổ báo bị chọc giận.
Y nghiến răng nghiến lợi nói: “Nghiệt súc !”
Nam tử trẻ tuổi này đúng là dáng vẻ vốn có “Sắc Hồ Lô”, Sắc Hồ Lô nhìn
chằm chằm Sở Vãn Ninh, trên mặt biến sắc, kinh sợ nói: “Là ngài……..”
Sở Vãn Ninh bực bội, đột nhiên quay đầu trừng hắn: “Cái gì mà là ta là
ngươi ?’
Sắc Hồ Lô sợ đến run bần bật, bộp một tiếng quỳ lạy trên mặt đất, liên tục
dập đầu: “Vãn bối không biết là……..” Giống như hắn sợ hãi khi nói tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.