HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1693

Dạ tới khám thử cho ta, nói không có cách chữa, chỉ có thể kệ nó phát triển.
Đệ nhất thánh thủ của thiên hạ không chữ được, sao Vương phu nhân có
thể biết cách?”
“Chưa chắc là Hàn Lâm Thánh Thủ không biết, có lẽ là không muốn chữa.”
Sở Vãn Ninh nói, “Ân oán môn phái quá nhiều lợi, hắn không làm cũng là
điều bình thường. Còn Vương phu nhân… Bà ấy nghiên cứu cách áp chế
linh hạch chuyên sâu, có lẽ giúp được ngươi.”
Nam Cung Tứ cực kỳ khó hiểu: “Vì sao bà ấy lại muốn nghiên cứu nó?”
“… Trùng hợp mà thôi. Đừng hỏi nhiều, đi thôi.”
Nam Cung Tứ cảm ơn y mãi, rời khỏi Hồng Liên Tạ Thủy, Sở Vãn Ninh
nhìn theo nơi hắn đi, không khỏi thở dài.
Y nghĩ, Nam Cung Tứ vốn là một người thần thái phi dương, kiêu ngạo,
ngạo khí như vậy lúc tâm trạng tốt cũng rất thích cười, cười rộ lên đôi mắt
sáng ngời, tựa như ánh bình minh rực rỡ.
Cũng không biết khi nào mới gặp lại được.
Đang chuẩn bị về phòng, bỗng cánh cửa nhà tạ thủy vang lên hai tiếng gõ
“cốc cốc”, Sở Vãn Ninh cho rằng Nam Cung Tứ có việc nên quay lại, liền
nói: “Vào đi.”
Cửa mở ra, người bên ngoài lại không phải là Nam Cung, mà là Mặc
Nhiên, hắn ôm chậu gỗ, hơi do dự, tựa hồ không muốn mình có vẻ quá lỗ
mãng, ho nhẹ một tiếng mới nói: “Sư tôn.”
Sở Vãn Ninh ngạc nhiên: “Có chuyện gì à?”
“Cũng không có gì, chỉ tới hỏi người, có muốn đi tắm chung không.”
Sở Vãn Ninh thực sự bị sặc, mở to hai mắt, sau một lúc lâu ho nhẹ một
tiếng, hỏi: “Đi đâu?”
Mặc Nhiên do dự một lát, mới nói: “Diệu Âm Trì.”
“…”
Diệu Âm Trì mờ mờ ảo ảo, duỗi tay khó thấy năm ngón, tìm nơi trốn thì ở
đâu làm gì cũng khó mà bị phát hiện.
Không nghĩ tới vậy mà Mặc Nhiên mời y tới đó tắm, Sở Vãn Ninh có hơi
ngại, thầm nghĩ người này thực không biết xấu hổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.