HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1695

Mặc Nhiên vén màn lụa, chân trần bước trên đường trải đá vũ hoa, trong
hơi nước mênh mang hắn nghiêng đầu cười với Sở Vãn Ninh, chỉ ra nơi xa,
sau đó qua đó trước.
Sở Vãn Ninh cười lạnh trong lòng: Không phải ngươi sợ quỷ à? Sao đi còn
nhanh hơn cả ta.
Diệu Âm Trì có hồ sen, trồng hai hồ lớn, có cả tiên thảo, linh khí dồi dào,
phần lớn đệ tử đều thích tắm trong hai hồ này, có điều cũng có mấy hồ vô
danh, những chỗ đó đều rất bình thường, trừ lúc chen nhau trong nhà tắm
không còn chỗ tới, hình như chẳng có ai muốn tắm ở đó cả.
Ngọc Hành trưởng lão vẻ mặt thanh lãnh cấm dục, một mình đi trên đường
mòn, dư quang lướt qua suối nước nóng lớn có mấy bóng dáng mơ hồ,
nhưng căn bản không thấy ngũ quan, chỉ nghe thấy tiếng các đệ tử nói
chuyện, cũng chẳng có gì, nhàn ngôn toái ngữ.
Tới phía trước, cách hồ mai gần hơn, hơi nước càng đậm, cơ hồ duỗi tay
không thấy năm ngón.
Bỗng, có một bàn tay rộng vươn tới, ôm lấy y từ sau, lưng Sở Vãn Ninh
dán lên lồng ngực nóng bỏng rắn chắc của Mặc Nhiên, có lẽ vì dán quá
gần, y phục lại ít, y có thể cảm nhận rõ ràng dục vọng nam nhân vận sức
chờ phát động rõ ràng.
Sở Vãn Ninh cả kinh, nói: “Ngươi làm gì? Đừng hồ nháo.”
Mặc Nhiên dán bên tai y, cười nói: “Vãn Ninh ca ca, đừng đi lên phía trước
nữa, phía trước có quỷ.”
“…”
Sở Vãn Ninh đang do dự giữa “Quỷ cái đầu ngươi” và “Ca cái đầu ngươi”,
cuối cùng vẫn chỉ thấp giọng mắng: “Buông ra.”
Mặc Nhiên không buông, ngược lại ôn hoà mà cười nói: “Buông tay khó
quá, ta không làm nổi.”
“Ngươi có bệnh à?”
“Vâng, thật sự bị bệnh rồi.” Mặc Nhiên thấp giọng nói, “Không tin người
nhìn ta mà xem.”
Sở Vãn Ninh chém đinh chặt sắt, tuy bên tai đã đỏ lên: “Không xem.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.