HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1694

Mặc Nhiên không biết xấu hổ nói: “Tiết Mông vừa tắm về, bảo ở Diệu Âm
Trì không có ai cả…” Hắn nói, mặt ửng đỏ, cảm thấy mình nói quá rõ ràng
rồi, liền nói: “Trời quá lạnh, ta nghĩ nếu sư tôn tắm ở nhà tạ thuỷ, có lẽ sẽ
cảm lạnh mất…”
Đương nhiên không có khả năng bị cảm lạnh, nếu Sở Vãn Ninh muốn, y có
thể mở một kết giới làm ấm xung quanh mình, điều này Mặc Nhiên sẽ
không thể không biết.
Hắn biết, vậy mà còn mời Sở Vãn Ninh tới Diệu Âm Trì tắm rửa, chuyện
này rõ ràng là lòng Tư Mã Chiêu, thế mà còn dám nói vì sợ y lạnh, quá
không biết xấu hổ rồi.
Mặc Nhiên không biết xấu hổ dùng đôi mắt đen như mực nhìn y: “Sư tôn,
có đi không?”
“…”
Sở Vãn Ninh biết rõ, nếu giờ mình gật đầu, chính là nói thẳng cho Mặc
Nhiên, mình biết rõ hắn lòng muông dạ thú, vẫn cam nguyện dâng lên tận
miệng.
Dâng lên tận miệng…
Nghĩ tới đây, bỗng nhớ tới đêm quấn quýt si mê ở khách điếm nọ, Mặc
Nhiên không do dự dịch xuống dưới, cho y khoái cảm ngập đầu chưa từng
có.
Ánh mắt ôn nhu nóng cháy kia, hơi nước ái dục mê mang, lúc nhìn mình,
đều mềm lòng, tan chảy mất.
“Bồi ta đi mà.”
“… Ngươi năm tuổi à?”
Người rắp tâm bất lương kia, nghe lời mà cười một tiếng, giọng ôn hoà:
“Dạ, trời tối nhanh, ta sợ quỷ. Muốn Vãn Ninh ca ca đi cùng, mới dám đi
đêm đó.”
Phi, thật không biết xấu hổ.
Nhưng Sở Vãn Ninh vẫn đi.
Đệ tử Tử Sinh Đỉnh đa số đều tắm sau lớp tu hành, giờ này, Diệu Âm Trì
thật sự chẳng có mấy người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.