HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1696

Mặc Nhiên cười cười, giọng nói vừa trầm lại hơi nghẹn: “Vậy cũng được,
đều làm như người muốn.”
Nhưng mà, nam nhân này nói êm tai, tay lại là chuyện hoàn toàn khác, bàn
tay thô rộng chậm rãi xoa lên yết hầu Sở Vãn Ninh, chậm rãi dời lên, sau
đó giữ lấy cằm y.
“Ngươi đừng… Hồ nháo!”
Hơi nước che tầm mắt, mà các giác quan lại càng rõ ràng hơn bình thường,
Sở Vãn Ninh cảm thấy Mặc Nhiên cúi xuống, hô hấp ướt át nóng bỏng
chôn bên cổ, kích thích cả người y không tự chủ được mà phát run.
“Sao Vãn Ninh ca ca lại run rồi? Cũng sợ quỷ sao?”
“Ngươi đừng gọi bậy!”
Mặc Nhiên liền ôn nhu mà cười, từ sau ôm lấy y, hôn lên gáy y, không phải
không có cung kính mà nói: “Nghe theo người, không gọi bậy. Vậy… Sư
tôn, để đệ tử hầu hạ người tắm rửa thay y phục, có được không?”
“…”
Hình như càng không ổn.
Sở Vãn Ninh có chút không chịu nổi, hơi nước trong suối nước nóng dâng
lên, đốt nóng thể xác và tinh thần y, y cảm thấy nó rất khó chấp nhận, lại
vẫn có chút khuất nhục, đuôi mắt ửng đỏ, đột nhiên nói: “Không tắm nữa,
ta đi đây.”
Mặc Nhiên biết y da mặt mỏng, lại cũng cảm thấy dáng vẻ người này lâm
trận bỏ chạy thật sự vừa đáng yêu vừa buồn cười, hắn hỏi: “Sư tôn như bây
giờ, có thể ra ngoài sao? Nhỡ bị người khác bắt gặp phải làm sao bây giờ.”
Sở Vãn Ninh trầm khuôn mặt nói: “Bắt gặp thì bắt gặp, bị chó cắn cũng tốt
hơn làm loạn với ngươi.”
“Bị chó cắn?”
“… Làm sao?”
Mặc Nhiên cười, dục vọng vẫn còn nóng bỏng, nên ánh mắt u ám, không
ôn lương như ngày thường. Hắn để lộ hàm răng trắng, cúi người dán bên tai
Sở Vãn Ninh.
Sở Vãn Ninh vốn còn tưởng hắn định nói mấy lời hạ lưu vớ vẩn, đang
muốn tức giận, lại nghe nam nhân nhẹ nhàng, cực kỳ nguy hiểm ở bên tai y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.