HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1708

“…”
Tiểu đệ tử cuối cùng cảm giác được sau lưng lạnh lẽo, cẩn thận quay đầu
lại, nhìn thấy Ngọc Hành trưởng lão vẻ mặt cao thâm khó đoán, toả khí
lạnh vô cùng mà đứng sau hắn, hắn sợ tới mức “ối trời” một tiếng, vội nói:
“Trưởng lão thứ tội!”
“Mang kinh thư thì mang kinh thư, lén lút nói chuyện cái gì, còn song tu.”
Sở Vãn Ninh đen mặt, “Ngươi mơ rất đẹp đấy. Đọc sách cẩn thận, lại hồ
ngôn loạn ngữ, phạt.” Nói xong phất tay áo bỏ đi.
Tới lượt Mặc Nhiên nghe thấy đối thoại này, nghe xong quả thực muốn
cười, lại chẳng dám cười, ánh mắt đuổi theo bóng dáng Sở Vãn Ninh, nghĩ
thầm người nghiêm trang này, sao lại sẽ yêu mình nhỉ? Sao lại nguyện ở
bên cạnh mình chứ…
Ngực hắn vừa ấm áp vừa chua xót, chua ngọt đan xen, lúc tan khoá, nghỉ
ngơ sau giảng trong điện, hắn nhịn không được ôm lấy Sở Vãn Ninh đang
thu sách, đặt người này trong lòng sủng nịch mà hôn.
Sở Vãn Ninh giận, lấy thẻ tre gõ lên đầu hắn, vừa gõ vừa nói: “Đều tại ý
kiến hay của ngươi cả, Diệu Âm Trì… Tốt chỗ nào, ta thành cái gì?”
Mặc Nhiên nén cười, chóp mũi cọ lên tai y, giọng trầm thấp ôn nhu, biết rõ
còn cố hỏi: “Sư tôn thành cái gì?”
Sở Vãn Ninh không nghĩ hắn lại vô sỉ như vậy, không khỏi mở to hai mắt
nhìn: “Ngươi——!”
Má lúm đồng tiền ngọt như mật, Mặc Nhiên lại hôn y, cười nói: “Mấy tiểu
đệ tử kia cũng thật là buồn cười, hồ ly tinh? Thải… Gì nhỉ… Ha ha, thải
dương bổ âm?”
“Ngươi còn nói nữa ta giết ngươi.” Sở Vãn Ninh thiếu chút nữa nhét thẻ tre
vào miệng hắn.
Mặc Nhiên cười nói: “Ừm… Có thể chọn cách chết như thế hả? Bị hồ ly
tinh ở Diệu Âm Trì thải dương bổ âm tới chết, cũng là một chuyện tốt…”
“MẶC VI VŨ!!”
Từ sau đó, Sở Vãn Ninh không bao giờ chịu tới Diệu Âm Trì tắm cùng Mặc
Nhiên nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.