HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1744

Nam Cung Tứ đứng một mình bên trong, chậm rãi rút bội kiếm của mình.
Kiếm sáng như tuyết, từng tấc từng tấc, chiếu lên mặt hắn.
Cằm, môi, mũi.
Mắt.
Diệp Vong Tích hiểu hắn muốn làm gì, đột nhiên đánh lên kết giới, hô:
“Ngươi đừng làm bậy!”
“Lúc tổ tiên lập phái, từng dạy: Tham oán ghi thù giết chóc dâm loạn trộm
cắp, là bảy điều quân tử Nho Phong Môn ta không thể phạm.” Nam Cung
Tứ nói vậy, “Gia phụ không thục, có dạy điều này. Thân ta sống hai mươi
sáu năm, tuy có kiêu căng, cũng chưa từng làm bậy. Bảy điều này, ta không
thẹn với lòng.”
Xoạch một tiếng, bội kiếm như nước chảy, tất cả ra khỏi hộp.
“Đừng!”
Mặc Nhiên cũng biết hắn ta định làm gì, hắn thử gỡ bỏ kết giới Sở Vãn
Ninh tạo, nhưng mà kết giới vững chắc, lại không thể phá vỏ trong phút
chốc.
Hắn lẩm bẩm nói: “Nam Cung…”
Nam Cung Tứ căn bản không liếc Diệp Vong Tích một cái, cũng không để
ý tới Mặc Nhiên, hắn nói: “Hôm nay chư quân không chịu tin ta, ta cũng
hết cách. May mà từng tập thuật giam cầm, giờ tự nhốt ở đây, mong các vị
đừng liên luỵ người vô tội. Nam Cung Tứ ta, quy phạm hoạt động, chờ các
vị về.”
“Nam Cung!!”
Giọng chưa dứt, máu đã chảy.
Bội kiếm của Nam Cung Tứ nháy mắt ghim xuống đất, không thừa một
chút.
Mà đồng thời bị ghim xuống, còn có tay trái Nam Cung Tứ——
Hắn thế mà đem tay mình, như đinh bảy tấc, hung hăng ghim trên đất. Bội
kiếm kia toé điện tứ phía, chú quyết giam cầm tản ra mọi nơi.
Diệp Vong Tích quỳ xuống, nàng quỳ trước kết giới.
Máu Nam Cung Tứ chảy xuống theo chuôi kiếm, nhuộm đỏ đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.