HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 178

tay Sư Muội, nói nhỏ: “Huynh chữa mặt huynh đi, cầm máu lại. Ta đỡ nàng
ta về phòng.”
Phòng ngủ con cả Trần gia, vẫn dán cặp chữ hỉ đỏ thẫm, có lẽ do xảy ra
biến cố quá nhanh, lúc hoảng loạn, quên gỡ xuống. Giờ Trần Bá Hoàn đã
thành bột mịn, nhìn lại, cực kỳ châm chọc.
Trần Diêu thị bị cuốn vào trò khôi hài này, trở thành vật hi sinh của tham
vọng, cũng không biết khi nàng ta tỉnh lại, sẽ làm như thế nào?
Nàng yếu hơn Sư Muội, là người bình thường, Sở Vãn Ninh yên lặng đẩy
máu hộ nàng, lại cho nàng uống thuốc. Trong lúc ấy Mặc Nhiên đưa khăn
ướt qua, hai người không nói chuyện, cũng không liếc mắt nhìn nhau.
Lúc rời đi, Sở Vãn Ninh vô tình nhìn thoáng qua trên tường, ánh mắt nhàn
nhạt lướt qua, rồi bỗng nhận ra cái gì, quay lại, nhìn chằm chằm chữ trên
tường.
Nét chữ Khải đoan chính, hẳn chưa lâu, giấy vẫn chưa ố vàng.
Lại viết là-
Tay nhuộm đỏ, rượu hoàng đằng, liễu giam trong thành.
Gió Đông tàn ác, tình thoáng qua. Một ly u sầu, mấy năm chia lìa. Sai, sai,
sai.
Xuân như xưa, người đã gầy, lệ thấm lụa đỏ.
Hoa đào rơi, hồ thanh tịnh, núi vẫn còn, cẩm thư khó gửi. Đừng, đừng,
đừng.
Lòng Sở Vãn Ninh chợt động, chữ Khải rất đẹp, đoan chính, nơi kí tên, ba
chữ Trần Bá Hoàn vô cùng gai mắt.
Trần công tử trái lương tâm cưới thiên kim Diêu gia, lòng khổ không thể tả,
chung tình viết lại một đoạn thơ, chỉ có đứng bên cửa sổ, đặt bút viết lên,
chép lại đoạn sầu ly “Thoa đầu phượng”?
Không muốn ở lại Trần trạch, y chịu viết thương ở bả vai đau đau nhức,
xoay người bỏ đi.
Sở Vãn Ninh và Sư Muội đều bị thương, không thể lập tức cưỡi ngựa về Tử
Sinh Đỉnh, hơn nữa Sở Vãn Ninh không thích ngự kiếm, vì thế đến quán trọ
trong trấn nghỉ chân, ngày hôm sau đến xem chuyện bên miếu Quỷ Tư Ngi
giải quyết thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.