HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 180

Vết máu loang lổ kia là vì bảo vệ Mặc Nhiên, trên áo bào có vẻ đặc biệt
diễm lệ chói mắt.
Thật lâu sau, Sở Vãn Ninh cười lạnh, rất châm chọc: “Mặc Vi Vũ, giữa ta
và ngươi, có cái gì để hiểu lầm?”
Lúc y giận Mặc Nhiên sẽ gọi là Mặc Vi Vũ, vừa lạnh lùng vừa khách khách
khí khí, không có chút ấm áp.
Mặc Nhiên chợt nghẹn, bị y làm cho không nói ra lời.
Sở Vãn Ninh thu ý cười, phất tay áo rời đi.
Khắp nơi không có ai, y một mình đi phía trước, tựa hồ trời đất xa vời, chỉ
có mình y côi cút.
Vẻ mặt trào phúng cùng phẫn nộ của y, vừa đến quán trọ, đóng cửa lại, liền
nhịn không được.
Sở Vãn Ninh cắn chặt răng, vẻ mặt đau đớn, đưa tay sờ vai mình.
Móng tay Quỷ Tư Nghi là thân thể thần tiên, không khác Thiên Vấn, đều là
vũ khí cực lợi hại, toàn bộ bả vai y bị xé rách, nhưng vội vã diệt yêu tà,
không kịp xử lý, giờ khắc này, đã nhiễm độc thối rữa, đau không chịu nổi.
Đứng trong phòng, thở mấy hơi, Sở Vãn Ninh muốn cởi y phục, nhưng
máu trên vai đã khô lại, vải y phục dính vào thịt, cởi ra đau vô cùng.
Cách vách là phòng Mặc Nhiên, quán trọ cách âm không tốt, y không muốn
người khác biết, cắn chặt môi, đem vải dính vào huyết nhục, hung hăng xé
ra!
“Ách…!!”
Sau một tiếng kêu, Sở Vãn Ninh từ từ nhả môi, giữa răng môi đầy máu, y
thở dốc mấy hơi, trên mặt không có chút huyết sắc, mồ hôi lạnh đầy đầu.
Rũ lông mi đen dài, y run nhè nhẹ, xem vết thương của mình.
Vẫn ổn.
Vẫn có thể xử lý…
Y chống bàn, từ từ ngồi xuống. Gọi tiểu nhị bê nước và khăn tới, chịu đau,
dùng tay không bị thương, từng chút từng chút, tự rửa vết thương cho mình.
Dao nhọn đâm vào, cắt đi thịt thối.
Rồi sau đó, bôi thuốctrị thương Vương phu nhân chế thành.
Lại một mình, chậm rãi, khó khăn, tự quấn băng cho mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.