HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1810

“Có.” Tiết Mông nói thực khẳng định, “Ta với với ngươi, lần trước huynh
ấy rất hay ngẩn người, ta gọi huynh ấy hai ba lần huynh ấy mới phản ứng
lại. Ngươi nói huynh ấy có thể là……”
“Là cái gì?”
“Thích người nào đó?”
Mặc Nhiên: “……”
Sư Muội thích người nào đó? Nếu quay về tám năm trước, Tiết Mông nói
vậy với hắn, có khi hắn đã đổ bình dấm chua nhảy dựng lên mắng người.
Nhưng giờ phút này lại chỉ cảm thấy có chút kinh ngạc, quay đầu lại muốn
tìm chút dấu vết còn sót, lại nhận ra mấy năm nay mình quá ít khi chú ý tới
Sư Muội, lại không có dấu vết để tìm.
“Ngươi đừng hỏi ta, dù sao thì không phải thích ta là được rồi.” Mặc Nhiên
nói, kéo vạt áo mở rộng của mình lên, mặc lại y phục cản thận, “Huống chi
chuyện tình cảm của người khác, ngươi quan tâm nhiều thế làm gì.”
Tiết Mông liền có chút xấu hổ, đỏ mặt ho khan nói: “Ta quan tâm chỗ nào!
Ta chỉ thuận miệng nói thôi nhá!”
Cậu hung hăng mà trừng mắt nhìn Mặc Nhiên, trừng mắt nhìn gia hoả dáng
người đẹp muốn chết đang mặc y phục, trừng mắt trừng mắt, bỗng nhiên
cảm thấy hình như có chỗ không đúng lắm.
Lại nhìn kỹ một lần, ánh mắt cậu dừng trên cơ ngực săn chắc của Mặc
Nhiên, dừng lại ——
Mặc Nhiên cũng không để ý, thuận miệng nói: “Nhìn chằm chằm ta làm gì?
Thích ta à?”
“……” Tiết Mông không hé răng.
Mặc Nhiên dùng loại ngữ khí thà chết không sống nói: “Đừng nhìn nữa, đôi
ta không có khả năng đâu.”
Tiết Mông lúc này mới trắng hết cả mặt, quay đầu đi, ra vẻ trấn định nói:
“Phi, ngươi mơ đẹp đấy.”
Nhưng lòng cậu vẫn thắc mắc —— lại nhìn cổ Mặc Nhiên, trên người, đeo
một vòng cổ mang tinh thạch đỏ rực, nhìn cực kỳ quen mắt, tựa hồ cậu đã
thấy một cái khác giống như đúc ở đâu đó. Cậu nhất thời nghĩ không ra,
không biết vì sao bỗng nổi da gà, trong đầu ong ong vang lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.