HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1811

Từng thấy ở đâu?
Mặc Nhiên mặc xong y phục, bỗng nhiên phát hiện trên bàn có mấy giọt
thuốc, hắn hỏi Tiết Mông: “Có khăn tay không?”
“Hở?…… À, có.” Tiết Mông lấy lại tinh thần, lấy ra một cái, đưa cho hắn,
“Ngươi cũng chẳng nhớ mà cầm theo cho mình một cái.”
“Ta không quen.”
Tiết Mông xụ mặt nói: “Lần trước còn nói sư tôn muốn tặng ngươi một cái,
khoác lác cũng không phải thổi phồng như thế.”
Mặc Nhiên lúc này mới nhớ ra mình đã từng năn nỉ Sở Vãn Ninh, xin y cho
mình một cái khăn tay hoa hải đường, cũng không biết Sở Vãn Ninh đã
quên hay là lười, vẫn chưa cho hắn. Hắn không khỏi có chút xấu hổ, ho
mấy tiếng, nói: “Đây không phải chuyện gấp gáp gì, sư tôn không
rảnh……”
“Có rảnh sư tôn cũng không làm cho mình ngươi đâu.” Tiết Mông cười
lạnh nói, “Ta nhất định có phần. Không khéo ai kia…… Nam Cung Tứ kia,
hắn cũng có phần.”
Nhắc đến Nam Cung Tứ, tâm tình Mặc Nhiên vốn không tốt liền phủ thêm
một tầng sương mù. “Ngươi thăm hắn rồi à?”
“Không có, ta thăm hắn làm cái gì.” Tiết Mông nói, “Hắn với Diệp Vong
Tích, ở cạnh lão quỷ Khương Hi, ta hận không thể cách ông ta xa vạn dặm,
mới không muốn qua đó.”
Mặc Nhiên liền gật đầu: “Ở bên đấy cũng tốt, tuy tính Khương Hi xấu, tật
xấu cũng nhiều, nhưng ít ra là người biết lý lẽ, hẳn là sẽ không làm họ khó
xử.”
Tiết Mông liền hầm hừ: “Hắn á? Đồ chó chết nhà hắn mà hiểu lý lẽ, ta cũng
có thể theo họ hắn luôn, không gọi Tiết Mông nữa, gọi là Khương Mông
luôn đi.”
Mặc Nhiên: “……”
Tiết Mông luôn có năng lực như vậy, làm ầm ĩ hận đời, môi trên môi dưới
chạm nhau, tới mức làm người tới không mang theo chút hàm hồ nào hết.
Nhưng có lẽ cũng vì cậu ầm ĩ như vậy, Mặc Nhiên mới cảm thấy trong
phòng hơi thở nhiệt liệt của nhân gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.