HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 189

Sáng sớm kiếm được bao nhiêu? Nửa tháng cũng không kiếm nổi một nén
bạc, chưởng quầy mặt hớn hở, miệng đồng ý, dẫn Mặc Vi Vũ, đi tới phòng
bếp.
“Tiên Quân muốn tự nấu bữa sáng sao? Không bằng để tiệm bọn ta làm, tay
nghề rất giỏi.”
“Không cần.” Mặc Nhiên nở nụ cười, “Chưởng quầy từng nghe Tuý Ngọc
Lâu ở Tương Đàm chưa?”
“A… Là danh lâu nhạc kỹ nổi danh một năm trước sao?”
Mặc Nhiên: “Ờ.”
Lão bản lén liếc ra bên ngoài, xác định vợ con mình đang bận, không nghe
lén, vì thế cười trộm nói: “Sao có thể chưa nghe? Nổi tiếng nhất là quán ăn
Tương Giang, trước kia từng có nhạc linh khôi thủ, danh chấn thiên hạ,
đáng tiếc là lâu rồi nếu không ta cũng muốn nghe nàng tấu một khúc.”
Mặc Nhiên cười nói: “Nhận được lời khích lệ như vậy, ta thay nàng ấy đa
tạ.”
“Thay nàng ấy? Thay nàng ấy?” Chưởng quầy chả hiểu gì, “Ngươi biết
nàng ấy sao?”
Mặc Nhiên nói: “Đâu chỉ là biết.”
“Oa… Không nhìn ra nha Tiên Quân, ài? Nhưng mà người tu đạo các
ngươi, chẳng lẽ cũng có thể… Hở…”
Mặc Nhiên cười cắt ngang gã: “Trừ nhạc khôi, còn biết gì không?”
“Ờm… Nghe nói đồ ăn cũng ngon nhất.”
Mặc Nhiên cong khoé miệng, cười đến càng trong sáng, hắn thành thạo
cầm dao phay lên, nói: “Lúc ta chưa tu đạo, từng làm trong bếp ở Tuý Ngọc
Lâu, làm nhiều năm. Ngươi nói xem đầu bếp của ngươi làm ngon hơn, hay
là ta làm ngon hơn?”
Chưởng quầy càng giật mình, nói năng lộn xộn: “Tiên Quân thật là… Thật
là…”
Thật là nửa ngày không ra.
Mặc Nhiên liếc hắn, khoé miệng nhấc lên ý cười thong dong đắc ý, dáng vẻ
lười biếng: “Đi ra ngoài, bổn đầu bếp còn phải làm đồ ăn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.