HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 195

“Ha ha. Lỡ lời. Lỡ lời! Nhưng vị thiên chi kiêu tử kia của chúng ta phóng
khoáng, không để trưởng bối vào mắt, cả ngày chơi bời lêu lổng, dáng vẻ
phú quý trời sinh, cũng thật khó mà quản.”
“Tham Lam trưởng lão, hôm nay ngươi uống nhiều rồi…” Người bên cạnh
liên tục liếc mắt ra hiệu, hất cằm về phía Sở Vãn Ninh ngồi ở xa, ý tứ rất rõ
ràng.
Thiên chi kiêu tử Tiết Mông là đồ đệ của Sở Vãn Ninh, nói Tiết Mông
không được quản cẩn thận, còn không phải nói Sở Vãn Ninh dạy không tốt
sao?
Ngọc Hành trưởng lão này, đừng thấy ung dung cả ngày, tiên phong đạo
cốt, tựa hồ xuất trần, toàn phong thái cao nhân. Nhưng ai cũng biết tính y
rất kém, nếu ai không cẩn thận đụng phải vảy ngược của y, vậy thì rửa sạch
cổ sờ bị đánh chết đi.
Bọn họ nói mấy lời này, Sở Vãn Ninh đã sớm nghe thấy.
Nhưng y lười để ý, đánh giá của người khác thế nào y không hứng thú, vẫn
còn chăm chú nhìn hoa văn của móng đeo trên tay.
Nói giáp này tốt thì tốt, nhưng độ cứng không đủ, gặp yêu ma da dày, có lẽ
không thể một chiêu xé rách da thịt, có lẽ về nên dậm chút phấn long cốt,
hiệu quả sẽ tốt hơn một chút.
Những trưởng lão kia không thấy Sở Vãn Ninh phản ứng, thoáng thở ra, lại
bắt đầu thấp giọng bàn tán.
“Tôn chủ hôm nay gọi chúng ta tới, là để Mặc công tử chọn sư phụ đi?”
“Thật kỳ lạ, sao tôn chủ không tự day?”
“Có lẽ tên nhóc kia không hợp luyện tâm pháp của tôn chủ.” Có người nói
thầm, “Nhưng cũng không tới mức gọi tất cả trưởng lão tụ tập lại, để tiểu
công tử kia xem từng người chứ?”
Lộc Tồn trưởng lão thở dài sâu kín, uốn lấy một lọn tóc dài của mình, ai
oán nói: “Tại hạ cảm thấy, giờ tại hạ như một cây cải trắng, bày trên bàn,
chờ Mặc công tử tới chọn.”
Mọi người: “…”
Cái tên ẻo lả này không cần chẳng lựa lời mà nói thẳng toẹt ra vậy chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.