HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1994

Nghi ngờ giống như ông đương nhiên không chỉ có một người, ngay cả
Khương Hi cũng nhíu mày, mím môi không nói, trong mắt hình như có
nghi ngờ.
Kim quang chuyển động, La Phong Hoa chậm rãi tụ thành hình, mặt mày,
mũi, môi, càng ngày càng rõ ràng, trong tiếng ca an tường, Hoa Bích Nam
bỗng nhiên hô lên: “Nhanh lên! Thi ma sắp thành hình rồi!”
Sư Muội dọc đường đi đều hạ thấp mình, đại để là biết mình thấp cổ bé
họng, cũng không hay nói chuyện, giờ lại quay sang phía Hoa Bích Nam
nói lớn: “Thánh thủ tiền bối nói sai rồi, đây không phải thi ma! Là…”
Là trọng sinh chi trận.
Trong lòng Mặc Nhiên đã sáng tỏ.
Đúng, Sư Muội không nói sai, đây không phải thi ma chi trận, mà là trọng
sinh chi trận!
Nhưng một đám vây lại với nhau, mọi người sẽ tin một tiểu tu vô danh vớ
vẩn, hay là một hay là một dược tông thánh thủ uy danh hiển hách? Hoa
Bích Nam vừa nói thi ma sắp hình thành, cho dù Sư Muội có phản bác thế
nào, với mọi người mà nói, bảo vệ mạng mình vẫn quan trọng hơn. Lập tức
một thân ảnh xanh lá vụt qua bên cạnh họ, Từ Sương Lâm chưa kịp phản
ứng, thân ảnh kia đã mạnh mẽ đâm chủy thủ rót đầy linh lực xuống kết
giới.
“Không!!!”
Một kích kia đánh nát linh hạch của La Phong Hoa, kim quang lập loè trên
kết giới một lát, phút chốc sau đã dần tản đi, sụp đổ.
“Không! Đừng mà! Sư tôn! Sư tôn!!”
Từ Sương Lâm bỗng nhiên bò lên, rống giận đánh người nọ, văng xa hơn
thước, đó là một tu sĩ Cô Nguyệt Dạ nghe theo chỉ thị của Hoa Bích Nam,
hắn bỗng nôn ra máu—— một kích này Từ Sương Lâm dùng mười phần
linh lực hung ác, cho dù giờ hắn là nỏ mạnh hết đà, người nọ rơi xuống đất
cũng không dậy nổi, co lại trên đất, rất nhanh đã tắt thở.
Nhưng chậm rồi.
Tu sĩ này chết cũng chẳng thể thay đổi được điều gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.