HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1998

Có điều cũng không phải quá kì quái, Nam Cung Liễu có loại năng lực, đó
chính là chỉ cần gã muốn, thì với ai cũng có thể như quen biết đã lâu.
Nhưng thật ra La Phong Hoa, trong cử chỉ vẫn có chút lo sợ cùng câu nệ, y
ngước mắt thấy Từ Sương Lâm tới, loại lo sợ cùng câu nệ này càng rõ ràng
hơn.
Y nhìn vẻ mặt Từ Sương Lâm không kiên nhẫn, như dùng cách của trẻ con,
để lấy lòng tiểu đệ tử quái đản tuỳ hứng này——
Y đưa quả quýt mình vẫn cầm chặt không ăn cho Từ Sương Lâm.
Từ Sương Lâm: “…”
“Ngọt lắm, ngươi nếm thử đi.”
Tiểu sư phụ mới mười bảy tuổi thoạt nhìn vô thố lại hoảng loạn, thậm chí
còn có vẻ hơi đáng thương.
Từ Sương Lâm lúc này mới chú ý bên góc y phục của y, thậm chí còn có
một miếng vá ở trên.
Nghèo thế cơ à?
Có thể leo tới chức sư tôn của công tử Nho Phong Môn, khó trách lại thấp
thỏm bất an, ánh mắt trông mong mà cầu hắn.
“Ta không thích ăn quýt.” Từ Sương Lâm nói, “Nếu La sư phụ muốn ăn vạ
ở đây không đi, thì ta mong sư phụ phải nhớ rõ việc đầu tiên.”
“Nhứ nhi!”
Lão trưởng môn muốn trách mắng, La Phong Hoa lại xua xua tay, rất nhanh
cất quýt đi, nói: “Không sao đâu không sao đâu, tôn chủ không cần để ý.”
“Ầy, đứa nhỏ này của ta không lễ phép, một chút cũng không biết tôn sư
trọng đạo, để tiên trưởng chịu ấm ức mất rồi.”
“Không sao mà.” La Phong Hoa giãn mặt ra cười, một lần nữa lại nhìn Từ
Sương Lâm, ánh mắt ôn nhuận hữu hảo, còn có chút rất cẩn thận, “Kỳ thực,
bái hay không bái sư cũng chẳng sao hết, ta cũng không có nhiều học thức,
ngươi học với ta là được rồi, không nhất thiết phải nhận ta làm sư phụ.”
Lão chưởng môn vội nói: “Như vậy sao được…”
“Tuổi tác đều không quan trọng.” Gương mặt La Phong Hoa hồng hồng, có
chút bất an mà gãi gãi đầu, “Kỳ thật ta cũng cảm thấy mình còn hơi trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.