HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2032

Hạc huy thanh y, mặt mày lỗi lạc.
Người thanh niên từ đường tối đi ra, từ hoài niệm đi ra, hắn thập phần tin
tưởng, tự tin bước vào sân thi đấu, mang theo bội kiếm cùng mình trải qua
trăm trận, bàn tay đầy những vết chai do khổ luyện kiếm thuật.

Hắn nhiệt huyết như vậy, anh tuấn như vậy, khí hoa thần lưu như vậy, thậm
chí còn có chút không đặt mọi người vào mắt. Hắn liếc nhìn tôn chủ thập
đại môn phái cùng quần chúng sơn hô hải ứng, bỗng nhếch miệng cười, cực
kỳ thuần khiết. Chàng trai trẻ tuổi dừng bước chân, eo thẳng, đối với ánh
mặt trời rực rỡ lan tràn trên sân thi đấu, đối với tương lai sán lạn trong mắt
hắn, lập quyền nói:
“Nho Phong Môn, Nam Cung Nhứ. Hôm nay đánh trận đầu tiên, mong chư
vị tiền bối chỉ giáo.”

Chung cô phụ, thiếu niên du.

Thật lâu sau ánh lửa cuối cùng cũng tắt, trên chiêu hồn đài còn lại năm
thanh Thần võ không chủ, có một thứ chưa hoàn toàn biến mất, đang ở vặn
vẹo xoay vần trên không trung trong trọng sinh chi trận.

La Phong Hoa rồi Từ Sương Lâm, tất cả đều không còn nữa.

Tiết Chính Ung có chút không thể tin nổi, mờ mịt mở to mắt, lẩm bẩm:
“Vậy là… Kết thúc rồi à?”

“A di đà phật, nhân quả luân hồi, đều là báo ứng.” Vô Bi Tự Huyền Kính
đại sư nhắm mắt, thở dài một hơi, “Lão tăng chỉ mong thù hận thế gian, đều
quay về cát bụi.”

Tiết Mông trợn mắt, lão lừa trọc này dọc đường xuất lực không nhiều,
nhưng thật ra cũng đủ đánh mã hậu pháo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.