HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2079

tích đầy mình.
Đã chết.
Còn sống.
Hắn đều là một người.
“Ta không phải Đạp Tiên Quân……” Hắn lẩm bẩm, lạnh. Đài Chiêu hồn
quá lạnh, mỗi một tấc xương cốt đều đang run rẩy, hắn nhắm mắt lại, nước
mắt lã chã rơi xuống, hắn nức nở, “Ta không phải Đạp Tiên Quân…… Làm
sao bây giờ…… Ta thật sự không biết nên làm gì bây giờ…… Tha cho
ta…… Tha cho ta……”
Nhưng mà nên xin tha với ai? Sở Vãn Ninh? Mình kiếp trước? Vô số oan
hồn lệ quỷ chết dưới tay mình? Hay là vận mệnh lang bạc kỳ hồ kia.
Ai cũng không thể tha thứ được cho hắn, ai cũng không thể được.
Hắn chôn mặt vào tay, tại trời đất vắng vẻ không người, rốt cuộc nghẹn
ngào không thành tiếng:
“Ta rốt cuộc…… Ta rốt cuộc còn có thể làm được gì nữa đây……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.