HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2086

“Đây là những bí mật ông ấy biết được.”
Giọng Mặc Nhiên có run rẩy rất nhỏ đến không thể phát hiện: “… Ông ấy
cũng cho người xem rồi ư?”
“Xem rồi.”
Lòng Mặc Nhiên run lên.
Hắn nhìn vào mắt Sở Vãn Ninh, trong nháy mắt hắn có một ý niệm cực kỳ
đáng sợ.
Hắn cảm thấy, Sở Vãn Ninh tựa hồ đã biết hết tất cả.
Nhận lấy thanh ngọc mang bức hoạ cuộn tròn lại.
Hắn bỗng nhiên lại bất an, vì thế nắm lấy tay Sở Vãn Ninh, vuốt ve.
“Vãn Ninh…”
“…”
“Nếu ở Giao Sơn, người kia… Nói với người đều là sự thật, người sẽ hận ta
ư?”
Sắc mặt Sở Vãn Ninh vốn đã rất tái nhợt, giờ huyết sắc lại biến mất hoàn
toàn, môi cũng hơi tái xanh.
“Người sẽ hận ta ư?”
Mặc Nhiên nắm tay y, sức lớn như vậy, cố chấp, thậm chí là dã man.
Nhưng trái ngược lại hoàn toàn với sức lực kia, dưới lông mi mềm mại của
hắn có đau khổ cầu xin.Sở Vãn Ninh lắc đầu, không trả lời, y nhắm mắt lại:
“… Xem quyển trục đi.”
Quyển trục Hoài Tội đại sư để lại âm khí rất nặng, không giống pháp chú
thế gian, giống với ảo cảnh của Vũ Dân từng gặp ở Chốn Đào Nguyên.
Mặc Nhiên âm thầm liếc Sở Vãn Ninh, sau đó mở hoạ trục ra, ánh sáng như
ngọc tản ra từ bức hoạ chiếu lên ấn đường.
Cảnh tượng ở Long Huyết Sơn biến mất, ấp tới đầu tiên là bóng đêm dài vô
tận, trong bóng đêm, giọng Hoài Tội vang lên, mang theo mấy phần than
thở, quanh quẩn bên tai Mặc Nhiên.
“Sở tông sư, Mặc thí chủ, lão tăng tự biết thời gian không còn nhiều, nhưng
giờ thiên hạ xảy ra chuyện, đại hoạ giáng xuống, nếu không dốc hết sức
lực, đem một vài chuyện, nói cho hai vị, giúp đỡ hồi hoàn, lão tăng trong
luyện ngục, cũng sẽ hổ thẹn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.