HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2085

không xảy ra, Nam Cung Tứ sẽ không chết, Sư Muội sẽ không mù, vốn đều
sẽ kịp… Đều sẽ kịp mà.”
“Sư tôn.”
“Nếu ta chịu nghe theo lá thư kia nói, sẽ không như vậy.”
Mặc Nhiên im lặng rất lâu, làm hắn hơi trấn an, rất lâu sau, Sở Vãn Ninh
không khóc nữa, nhưng ánh mắt y đã mất tiêu điểm, Mặc Nhiên nắm lấy
tay y, nhận ra dù có ủ ấm như thế nào, chút run rẩy rất nhỏ kia, cũng không
dừng lại được.
“Vì sao ta không chịu tin ông ấy một lần…”
Mặc Nhiên yên lặng mà nghe. Kỳ thật một đường tới đây, vì Đạp Tiên Đế
Quân, Mặc Nhiên đã dự đoán vô số cảnh tượng khi gặp lại Sở Vãn Ninh,
nghĩ ra rất nhiều lời giải thích cùng năn nỉ.
Nhưng hắn nhận ra đều không thể dùng được.
“Ông ấy… Còn để lại một quyển trục hồi ức…” Cuối cùng, Sở Vãn Ninh
rốt cuộc chậm rãi bình tĩnh lại, Mặc Nhiên vuốt ve gương mặt y, gương mặt
y rất lạnh, “… Trước khi ông ấy đi, vẫn luôn hy vọng ngươi có thể tới, tự
tay đưa cho ngươi.”
Nghe thấy mình cũng liên quan, đầu ngón tay Mặc Nhiên cứng đờ.
Quyển trục hồi ức?
Nó sẽ viết cái gì? Hoài Tội đại sư biết được những gì?
Mặc Nhiên cảm thấy tay mình cũng bắt đầu lạnh, lông tóc dựng ngược, hắn
lạnh thấu xương.
Sở Vãn Ninh khàn khàn nói: “Nhưng mà ông ấy không đợi được, tuổi thọ
của ông ấy đã hết.” Y nói xong, tựa hồ bị chạm tới vết sẹo cực kỳ đau đớn,
ấn đường nhíu lại, không nói thêm nữa.
Y sợ nói thêm một câu nữa, sẽ lại hỏng mất.
Sở Vãn Ninh lấy tay che mắt, y bình ổn lại mình, chậm rãi thu hồi trấn định
rơi đầy đất, bình thản, thanh lãnh, đáng tin. Y nhặt lại từng mảnh nhỏ,
thong thả mặc lên người mình.
Y chung quy vẫn không quen làm kẻ yếu.
Cuối cùng, Sở Vãn Ninh nâng mi mắt lên, lấy quyển trục trong lòng ra, đưa
cho Mặc Nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.