HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2111

Sở Vãn Ninh lại vốc một bụm tay cháo, trong suốt quá trình ánh mắt Mặc
Nhiên vẫn luôn trông mong mà nhìn, chờ bàn tay ấy nâng qua đây, hắn lại
lập tức vùi đầu vào, gấp gáp mà tiếp tục bẹp bẹp liếm cháo.
Trong chiếc ấm đầy cháo ấy, Sở Vãn Ninh một vốc lại một vốc, cứ như vậy
mà ngồi xổm xuống đút hắn ăn xong.
Mặc Nhiên chưa bao giờ quên.
Kỳ thật trong suốt quãng đời thăng trầm sau này của hắn, hắn đã từng vô số
lần suy nghĩ —— nếu lúc ấy không gặp được người này, bản thân mình sẽ
thế nào.
Hắn suy đoán qua rất nhiều khả năng, từng có rất nhiều loại giả thuyết,
nhiều loại tưởng tượng, nhưng cuối cùng đều không trốn thoát một chữ.
Chết.
Đói chết, lạnh chết, bị sói hoang chó hoang tha đi, xé bụng mà ăn luôn tim
gan tì vị của hắn.
Nếu không gặp được ca ca này, mình đã sớm xuống hoàng tuyền đoàn tụ
cùng mẫu thân.
Cho nên sau này khi Mặc Nhiên lên làm Đạp Tiên Quân, hắn từng cố ý
quay lại Vô Bi Tự tìm kiếm vị ân nhân ngày trước này, nhưng vì thời gian
đã qua quá lâu, hắn cũng không nhớ rõ mặt ân nhân, đối diện với cả đám
đầu trọc bóng lưỡng đầy chùa hắn chỉ cảm thấy bực bội không nói nên lời,
cuối cùng xua xua tay rồi đi.
Lúc ấy phương trượng kinh hồn bạt vía, không biết Vô Bi Tự chỗ nào đắc
tội với Đạp Tiên Quân, vẫn luôn lo sợ bất an mà chờ bị xử lý. Nhưng ngày
thứ hai, Đế quân lại sai người khiêng sang hàng trăm hàng ngàn tráp quà,
vừa mở ra, lưu quang lộng lẫy, hoàng kim đầy tráp.
“Bệ hạ không biết cố nhân là ai, vì thế đối xử như nhau, thưởng tăng lữ Vô
Bi Tự mỗi người vạn kim, để báo ân cứu mạng.”
Hóa ra, người ân nhân mà hắn vòng đến vòng lui thế nào cũng tìm không
thấy được, lúc ấy lại đang chịu khổ ở Tử Sinh Đỉnh, suốt ngày bị hắn giam
lỏng, bị hắn ức hiếp sao?
Người lạ năm ấy, vị tiểu ca ca cởi xuống áo choàng ấm áp, khoác lên thân
thể gầy gò của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.