HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2116

Dưới ánh trăng, y đi khi trang phục đã không còn trắng tinh, có vệt bùn,
cũng có vết máu.
Nhưng dáng vẻ lại rắn rỏi kiên cường, trang nghiêm đến vậy, khí hoa thần
lưu.
“Tiên này, không tu cũng được.”
Hoài Tội kinh giận ngập trời, đầu óc mê man, hắn lạnh lùng nói: “Nghịch
đồ, ngươi biết bản thân đang nói gì không?!”
“Ta chỉ muốn làm theo những điều từ nhỏ người đã dạy ta.” Sở Vãn Ninh
cũng là giương cung bạt kiếm, lúc căng lúc chùng, y run nhè nhẹ, trong đáy
mắt tràn đầy bi thương, “Là người dạy ta, chẳng lẽ đạo nghĩa của người chỉ
ở trên giấy?! Chẳng lẽ trăm vạn nạn dân không nhà để về, ngày đêm đều có
cô nhi chết đi, chuyện ta nên làm không phải rời núi giúp đỡ, mà là làm bạn
cùng thanh đăng cổ Phật, tu đạo Thiền tông sao?!”
Hoài Tội gào thét, khóe mắt đã sắp nứt: “Sau khi ngươi đắc đạo phi thăng,
tự có thể làm nhiều việc thiện!”
Sở Vãn Ninh trừng mắt nhìn hắn, tựa như từ trước đến nay y chưa từng gặp
qua người này.
Lồng ngực y phập phồng, tay nắm thành quyền, trong đáy mắt là cuồn cuộn
sóng triều, Mặc Nhiên vốn tưởng rằng ngay sau đó y sẽ như giao long phá
thủy, dấy lên sóng to gió lớn mà bóp trụ yết hầu của Hoài Tội khiến ông
biết sai nhận tội.
Nhưng mà, Sở Vãn Ninh run rẩy trong chốc lát, cuối cùng cái gì cũng đều
không làm.
Cuối cùng, đuôi mắt phượng ửng đỏ, khàn khàn mà nói: “Sư tôn, ta tu chân,
không phải vì tiêu dao tự tại, siêu thoát hồng trần. Chẳng lẽ tu chân cũng
chỉ có thể là vì thành tiên sao? Nếu là như thế, ta tình nguyện không cần. Ta
tình nguyện bỏ dở nửa chừng, ta tình nguyện không thành tựu gì, ta tình
nguyện lưu lại nhân gian.”
“Dốc hết tất cả, kiệt lực mà chết.”
“……..”
“Sư tôn phi thăng đi, chờ ta độ xong tất cả người có thể độ, ta sẽ theo cùng
người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.