HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2127

[Husky] Chương 241: [Long Huyết Sơn] Chân
tướng

Edit: LuBachPhong36
Bức hoạ lại lần nữa sáng lên, là buổi sớm mai mưa rơi tí tách, Hoài Tội
ngồi trong thiện phòng, tay vê chuỗi hạt tinh nguyệt bồ đề, trong miệng lẩm
bẩm tụng kinh Phật. Bỗng nhiên bên cửa có vầng sáng chớp động, hắn
không quay đầu lại, chỉ là dừng tiếng gõ mõ, thở dài nói: “Tỉnh rồi?”
Mặc Nhiên quay đầu lại, nhìn thấy Sở Vãn Ninh đang đứng ngoài cửa, thân
ảnh thanh tuấn như muốn hoà vào ánh mặt trời.
“Sư tôn vì sao còn muốn cứu ta.”
“Vô Bi Tự, không thể thấy máu.”
“……”
“Ngươi đã mổ tim tự chứng minh, ta cũng đã hiểu ý của người, ngươi tự đi
xuống núi đi, từ nay về sau, chớ có trở lại.”
Sở Vãn Ninh không thu dọn bất cứ hành trang gì, y nhìn bóng dáng quen
thuộc chìm trong hương nến và tiếng gõ mõ, sau một lúc lâu nói: “Sư tôn.”
Sư tôn.
Sau đó phải nói cái gì? Từ biệt tại đây? Đa tạ đại ân?
Vải trắng băng trên ngực vẫn thấm máu, dao nhỏ rút ra rồi, trái tim vẫn còn
đau.
Gần mười lăm năm tín nhiệm, cuối cùng đổi lấy một câu “Ta muốn linh
hạch ngươi” của Hoài Tội. Thế cũng thôi đi, nhưng mười lăm năm qua y
vẫn luôn cho rằng Hoài Tội là người chí thiện, sẽ lo lắng cỏ cây, sẽ thương
hại con kiến. Y vẫn luôn cho rằng nhân thế trong thiên hạ cũng thái bình
yên ổn như thành Lâm An, như Thượng Tu giới.
Nhưng tất cả đều là giả, là Hoài Tội lừa y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.