HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2184

dưới tàng cây.
“Chuyện khác, A Nhiên, hai chúng ta nói đến cùng là kẻ không giống nhau,
ngươi lòng tham không đáy ta sở dục sở cầu.” Y ôn thanh nói, tựa hồ đệ tử
khi xưa trong phòng hỏi hắn hoành thánh ngon không, sa tế có đủ không,
“Ta không phát rồ như ngươi, không dễ dãi hãm hại bạn tốt người thân.
Nhưng mà ——”
Y đổi đề tài, lại không nói nhiều lắm.
Mặc Nhiên đột nhiên quay đầu lại: “Ngươi muốn thế nào?!”
Ánh mắt Sư Muội lướt qua Sở Vãn Ninh, không khỏi cười cười: “Ngươi
đừng lo, sư tôn ở chỗ ta, ta chỉ biết y đau, sẽ không làm y bị thương. Y là
người trắng như ngọc thế này, ta đương nhiên biết thương tiếc hơn
ngươi…”
Giọng điệu tẩm ngọt lịm giữa mỗi răng, mới nhẹ nhàng thở ra.
Mặc Nhiên kích động tới run cả người, nếu giờ hắn còn linh lực, chỉ sợ Sư
Muội đã bị hắn xé thành tan thành từng mảnh nhỏ.
Nhưng hắn không có linh lực, Sư Muội cũng đoán được chắc chắn hắn
không có linh lực, mới có thể muốn làm gì thì làm như vậy.
Sư Muội cười khẽ: “Những sư huynh đệ đồng môn ở Tử Sinh Đỉnh, thậm
chí bá phụ, bá mẫu… Còn có cả thiếu chủ nữa.” Sóng mắt y lưu chuyển,
không nhanh không chậm nói hết lời, “Nếu ngươi mà không xử lý kinh hỉ
kia cẩn thận, sẽ hại chết họ lần hai đấy. Ngươi nhìn xem, nếu sư tôn tỉnh
lại, biết ngươi lại làm khổ mọi người, biết ngươi lại ích kỷ, tham sống sợ
chết—— y có thể không nhìn ngươi nữa, ngay cả một cái liếc mắt không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.