HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2294

Nóng.
Nhưng rất nhanh sẽ lạnh.
Tựa như thứ mà hắn gọi là nhà, thứ hắn gọi là người thân.
Từ lúc bắt đầu hắn đã thấp thỏm lo lắng, vì hắn biết, Tiết Mông cũng được,
Tiết Chính Ung cũng thế, Vương phu nhân cũng chẳng sao.
Bọn họ, vốn dĩ không phải người thân của hắn.
Cháu trai thân sinh của họ, đã chết trong tay hắn từ lâu.
“Vớ vẩn!!”
Một tiếng hét to, cắt ngang ký ức của Mặc Nhiên.
Mặc Nhiên cơ hồ mờ mịt ngẩng đầu, nhìn quanh đại điện một vòng, rốt
cuộc dừng trên người Tiết Chính Ung.
Là Tiết Chính Ung đang nói.
“Đứa nhỏ ta nuôi lớn, ta tự hiểu rõ, sao hắn có thể khi dễ thiếu nữ vô tội,
ông đừng có mà ngậm máu phun người!!”
“…”
Mặc Nhiên ngẩn ra, bỗng nhiên cảm thấy nơi nào đó trong lòng tràn ngập
chua xót.
Lông mi hắn run lên, khép mắt lại.
Không giống.
Hai đời… Có rất nhiều chuyện thay đổi.
Lão nghệ nhân kia sợ tới mức ngã từ ghế xuống, liên tục dập đầu trên mặt
đất: “Không, không, ta không lừa ai hết, tiên quân bớt giận, ta chỉ… Ta
chỉ… Ta thật sự…” Lão chỉ là nghệ nhân đáng thương, căn bản chưa từng
gặp tình huống như vậy, bị chủ một phái trách mắng, sợ tới mức mặt vàng
như đất, cuối cùng nói không nên lời hoàn chỉnh.
Tiết Chính Ung quát khẽ, như mãnh thú vận sức chờ phát động: “Cút đi.”
“…”
“Cút!”
Lão nghệ nhân vội đứng dậy định cút, nhưng người của Thiên Âm Các lại
cản lão lại, lão tiến không được lùi không xong, ngã xuống đất, cả người
run như đang run rẩy, liên tục lẩm bẩm: “Má ơi, đây rốt cuộc là chuyện gì
thế…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.