HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2295

Mộc Yên Ly nói: “Tiết chưởng môn đừng thẹn quá hóa giận, lão tiên sinh
cũng đừng sợ, chuyện Thiên Âm Các cần, chính là giải oan khuất cho thiên
hạ, tuyệt sẽ không vu oan giá hoạ, làm bị thương người vô tội đâu.”
Nàng dừng một chút, đỡ lão nghệ nhân dậy.
“Mời tiên sinh nói hết.”
“Ta không có gì để nói…” Ông lão bị doạ sợ, không dám ngẩng cổ lên nói
chuyện nữa, “Mong chư vị tiên trưởng đạo gia, cao tăng hảo hán tha cho ta
đi, ta thật sự không còn gì để nói nữa, trí nhớ ta không tốt mà, trí nhớ ta
không tốt.”
Trong giằng co, Mặc Nhiên vẫn luôn trầm mặc không nói, bỗng nhìn Tiết
Chính Ung, dập đầu trường bái.
Ý tứ của động tác này không cần nói cũng biết. Nháy mắt Tiết Chính Ung
và Tiết Mông một câu, thậm chí là một chữ cũng không nói nên lời. Vương
phu nhân không thể tin nổi mà lẩm bẩm: “… Nhiên nhi?”
Mặc Nhiên nói: “Khi ở Giao Sơn, đã định khi về thành thực với bá phụ.
Nhưng không ngờ tới sẽ thành cục diện này.”
“…”
Ánh mắt Mặc Nhiên rất trầm tĩnh, bởi vì quá trầm tĩnh, thậm chí có vẻ hơi
tịch mịch: “Mộc các chủ hôm nay tới, nhân chứng vật chứng đều tìm đủ.
Không còn gì để nói nữa, không sai, ta không phải nhị thiếu chủ của Tử
Sinh Đỉnh.”
Hắn dừng một, câu nói mang theo tiếng thở dài bay trong điện, tiếng nhẹ
như gió, dấy lên ngàn tầng.
“Ta là con trai của bảy mươi hai thành Nho Phong Môn, thành chủ Nam
Cung Nghiêm đời thứ chín.”
“Cái gì!!?” Mọi người sợ hãi.
“Không phải chư vị muốn nghe ngọn nguồn à?” Mặc Nhiên nhắm mắt lại,
nói, “… Trận hoả hoạn ở Túy Ngọc Lâu năm đó là ta phóng, mấy chục
mạng người, quả thật đều chết trong tay ta.”
Vương phu nhân rưng rưng nói: “Nhiên nhi, sao con… Sao con lại…”
“Nhưng năm đó ở Tương Đàm, vụ án thiếu nữ bán đậu hủ ở phố Đông bị
lăng nhục tới chết.” Hắn nói tới đây, trầm mặc một lát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.