HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2299

chồng lá bạc, một tờ giấy viết hai chữ “đừng mong nhớ”, bốc hơi khỏi nhân
gian như vậy.”
Có nữ tu thở dài: “Ầy, những ca nữ nhạc phường, tiểu quan lê viên, khó tìm
nhất chính là người thật lòng. Cũng quá đáng thương.”
Sau khi nàng cảm thán, lại không nhịn được tò mò, tiếp tục hỏi: “Vậy sau
đó thì sao? Mẹ ngươi có phải không cam lòng bị tình lang vứt bỏ, nhờ
người đi tìm gã?”
Mặc Nhiên lắc đầu: “Mẹ ta tính tình ôn nhu lương thiện, có hơi nhút nhát.
Bị người ta vứt bỏ, cũng chỉ nuốt cay đắng xuống, không đi gây chuyện…
Nhưng không lâu sau đó, bà ấy phát hiện rằng bà ấy có thai.”
Vương phu nhân nghe tới đây, không khỏi “A” một tiếng, ánh mắt thống
khổ, nhìn Mặc Nhiên, lại không biết nên nói gì.
“Nhạc phường đồng ý tiếp tục giữ bà lại. Nhưng có yêu cầu, bà không được
sinh đứa nhỏ ra. Nữ nhân từng sinh con, sẽ không múa được đẹp nữa, bọn
họ không muốn hao hụt tiền lãi.”
Mặc Nhiên nhắm mắt: “Mẹ ta không chịu, ma ma liền muốn đòi chút tiền
tùy bút chuộc thân của bà. Vì thế và mang hết tiền mình có được, trang sức
tinh xảo trên người, ngay cả đôi giày thêu dưới chân cũng cho nhạc
phường, đổi lấy thân tự do, muốn tới Lâm Nghi tìm cha ta.”
Vương phu nhân nhẹ giọng nói: “Nàng là một thân nữ tử không xu dính túi,
từ Tương Đàm tới Lâm Nghi thế nào được?”
Mặc Nhiên nói: “Có người giúp bà ấy.”
“Là ai?”
“Tuân Phong Nhược.” Mặc Nhiên nói, “Tuân tỷ tỷ biết mẹ ta rời khỏi nhạc
phường, nửa đêm chạy đuổi theo ra ngoài thành, tỷ ấy đưa tất cả tiền còn
dư cho mẹ ta, cũng nói cho mẹ ta—— nếu không tìm thấy cha ta, đừng
ngại tới Túy Ngọc Lâu tìm tỷ ấy, hai tỷ muội nhất định có thể sống tốt.”
Huyền Kính đại sư thở dài: “Có loại nghĩa khí này, đúng là không nên coi
thường nữ tử yếu đuối.”
Khương Hi hỏi: “Về sau thì sao? Mẫu thân ngươi tìm thấy Nam Cung
Nghiêm không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.