HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2308

Nàng khách khách khí khí mà nói với gã: “Đa tạ lòng tốt của lão gia.”
Nói xong, xoay người rời đi.
Nàng là nhạc tiên Tương Đàm, cũng từng hái sao ôm trăng, một khúc một
điệu múa. Khi vạn người không bằng nổi nàng, nàng chưa từng cao ngạo.
Mà giờ hoa y phai màu, chu nhan khó khăn, chỉ có thể bán nghệ cầu xin
thương xót ở ven đường, nhưng nàng cũng chẳng tự ti.
Cũng chính từ ngày đó, trong thái độ vi diệu của Đoạn Y Hàn, Mặc Nhiên
nổi lòng nghi ngờ, sau đó nói bóng nói gió, cứng đầu hỏi mọi cách, mới
biết được thân thế của mình.
“Mẹ nói những lời này cho con nghe, là vì không muốn lừa con. Nhưng mà
tiểu Nhiên nhi, con phải nhớ kỹ, không được giận.” Đoạn Y Hàn nói,
“Cũng đừng cầu xin gã.”
Nàng nói, chọc chọc cái đầu nhỏ của Mặc Nhiên.
“Chờ tai kiếp ở Hạ Tu Giới bình ổn, Lâm Nghi cho phép bá tánh bình
thường tới lui, chúng ta liền về Tương Đàm nhé.”
Mặc Nhiên yên lặng thật lâu, sau đó gật đầu: “Con không cầu xin ông ta,
con quay về Tương Đàm với mẹ thôi.”
Đoạn Y Hàn cười nói: “Cũng không biết Tuân muội muội có còn nhận ra
mẹ hay không, mẹ rất khó coi.”
Mặc Nhiên rất sốt ruột: “Mẹ đẹp.”
“Ừ?”
“Mẹ đẹp nhất.”
Đoạn Y Hàn cười đến càng sáng lạn, giữa mặt mày, tựa như thật sự sống lại
phong tình tuyệt sắc giai nhân năm đó, nàng đùa hắn: “Miệng ngọt như vậy,
về sau ai gả cho con, là do con dỗ ngọt rồi.”
Mặc Nhiên có hơi ngượng ngùng, mím môi, một lát sau, vẫn lộ ra răng sữa
nhòn nhọt.
“Chờ con trưởng thành, phải tìm một người vợ như thiên tiên, sau đó cùng
ở bên cạnh chăm sóc mẹ.”
“Ối chà, con mơ đẹp quá đấy, thiên tiên nhà ai gả cho con chứ.”
Hai mẹ con cười đùa một phen, trong phòng chứa củi ánh lửa bùng lên, thật
ấm. Tựa hồ về sau mỗi một ngày, đều sẽ bình tĩnh trôi qua như thế. Lửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.