HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2328

Khương Hi nói: “Nam Cung Tứ cũng đã không còn nữa, ngươi còn muốn
truy cứu ai?”
Chân Tông Minh đột nhiên nổi giận: “Vậy sư tôn của ta phải chết oan sao?!
Nam Cung Tứ không còn nữa, chẳng phải còn có Diệp Vong Tích sao?
Nàng là thống lĩnh ám thành Nho Phong Môn, chuyện kiếm phổ, chẳng lẽ
không có liên quan chút gì?”
Một mảng tĩnh mịch.
Ai cũng biết tính nết Khương Hi âm trầm lạnh lẽo, Chân Tông Minh thực
sự quá không xứng với tên của hắn*, ở trước mặt mọi người vậy mà lại
giằng co như thế với Khương Hi.
(*Chân Tông Minh đồng âm với “thật thông minh”)
Khương Hi nhìn chằm chằm Chân Tông Minh một lát, nói: “Trước đó ở
Giao Sơn, Nam Cung Tứ giao thủ với Nam Cung Trường Anh, thân chịu
trọng thương.…… khi đó hắn dùng khẩu hình môi đã nói với ta một lời.”
“…… Nói cái gì?”
Khương Hi nhắm chặt hai mắt, trước mắt tựa như hiện ra hình ảnh Nam
Cung Tứ huyết chiến đến hấp hối kiệt sức, trong kết giới, dưới kiếm của
Nam Cung Trường Anh, từng lời từng lời chậm rãi nói với mình.
“Hi vọng có thể dùng hết trân bảo trăm năm của Nho Phong Môn, quảng
tế hàn sĩ, không giữ lại gì.”
“Vậy……” Chúng tu sĩ hai mặt nhìn nhau, trên mặt đều có vài điều suy
nghĩ. Các hòa thượng Vô Bi Tự rũ mắt càng sâu, chắp tay trước ngực, niệm
thầm “a di đà Phật”.
Mặt Chân Tông Minh lúc xanh lúc đỏ, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi
nói: “Bây giờ thi cốt hắn cũng chẳng còn, Nho Phong Môn trân bảo đều ở
trong mật thất, ai có thể mở ra được? Còn không phải là hắn nói suông
không làm, làm bộ làm tịch.”
Khương Hi nói: “Vốn dĩ Nam Cung Tứ cũng không ngờ bản thân mình
cuối cùng đến thi cốt cũng không còn. Huống chi, ta thà rằng tin tưởng lời
người sắp chết, lời nói đó cũng vì thiện.”
Môi Chân Tông Minh run lên một chút, dường như muốn bác bỏ điều gì,
nhưng cuối cùng không nói ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.