HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2396

“Độ ấm.” Tên nam nhân này ngu ngốc nâng tay lên, vuốt ve trên lồng ngực
của mình, vuốt ve độ ấm Sở Vãn Ninh để lại cho hắn, “Ở đây, ấm.”
Sư Muội tựa hồ bị chọc cười, nổi giận, không có gì làm hắn ảo não hơn con
rối trong tay không thuận theo, hắn quát khẽ nói: “Ngươi cút ra ngoài cho
ta.”
Đạp Tiên Quân lại đi hai bước, nhưng lần này thật sự chỉ là hai bước, biểu
tình hắn bỗng dưng thành đau khổ.
“Không…” Hắn ôm đầu, gân xanh trên tay nảy lên, cả người đều phát run,
hắn phát ra tiếng thở dốc trầm thấp, “Bổn toạ… Không cam lòng… Lại có
thể, có thể như thế… Như thế…”
Hắn nhắm chặt hai mắt, ý chí hắn hoặc mạnh hoặc yếu, ký ức lúc xa lúc
gần. Hắn đang giãy dụa, đang rối rắm, mấy phen chìm nổi, hai đời tra tấn.
“… Đợi … Ngươi… Làm càn…!!”
Nỉ non đột nhiên dừng lại, run rẩy bỗng im bặt.
Sư Muội kêu thành tiếng, che ngực lại—— Khi Đạp Tiên Quân thoát khỏi
kềm chế luôn phản phệ lại hắn mạnh mẽ. Hắn cơ hồ lảo đảo lui một bước.
Ngay sau đó, hắn thấy Đạp Tiên Quân bỗng mở to mắt, trong mắt huyết
tinh hung thần như sương mù lan toả khắp nơi.
“…”
Cặp mắt chim ưng đen, mặt không còn vẻ mê mang, bóng dáng mình là
một gương mặt lạnh lùng.
Sắc mặt Sư Muội trắng bệch, chậm rãi nói: “Ngươi khôi phục càng lúc
càng nhanh.”
Đạp Tiên Quân không lên tiếng, đáy mắt lướt qua ánh sáng như tuyết, hắn
khẽ thở phì phò, giơ tay triệu Bất Quy.
Sư Muội khẽ nâng cằm, tầm mắt rời từ trên chuôi đao, rơi xuống bộ mặt hổ
báo của Mặc Nhiên: “Làm sao, giận rồi? Muốn giết ta?”
Lưỡi đao đen nhánh không có ánh sáng xoạt một tiếng nâng lên, chớp mắt
đã kề bên cổ trắng như tuyết của Sư Muội, dùng sức cực tàn nhẫn, thậm chí
cắt rách da thịt, rịn ra máu.
Sư Muội không lui, cười lạnh nói: “Đế quân bệ hạ, ngươi giờ có thể cử
động, đều dựa vào linh lực của ta liên kết, nếu giết ta, ngươi cũng chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.