HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2395

Sư Muội nhắm mắt lại, ngừng trong chốc lát, mới nhìn về phía Đạp Tiên
Quân lần nữa: “Ta hỏi lại ngươi lần nữa, ngươi lúc nãy đang làm gì?”
Bởi vì bị khống chế, nên Đạp Tiên Quân không có chút cảm tình gì nói: “Y
phát sốt, sợ lạnh.”
“… Cho nên?”
Người gỗ chỉ còn một một sợi thức hồn kiếp trước, cái xác không hồn nhàn
nhạt nói: “Có bổn toạ ôm, y sẽ ấm hơn một chút.”
“…”
Sư Muội nhìn chằm chằm Đạp Tiên Quân thật lâu.
“Sưởi ấm?” Môi nhạt màu của hắn giật giật, bỗng dưng cười thành tiếng,
tuy rằng trong mắt đào hoa không hề có ý cười, “Mặc Nhiên, ngươi điên
rồi? Người tự sờ độ ấm trên người ngươi mà xem—— ngươi là cái gì?
Toàn thân ngươi lạnh như băng, ngươi đã chết từ lâu rồi, thân thể vô tâm vô
phế không có nhiệt độ, ngươi cũng đã lạnh lẽo như băng, ngươi còn muốn ủ
ấm cho y?”
Đôi mắt đen trống rỗng của Đạp Tiên Quân tựa hồ hiện lên một tia đau đớn,
nhưng đau đớn kia lướt qua giây lát, hắn chung quy cũng chỉ là một thi thể.
Sư Muội nói: “Dậy.”
Đạp Tiên Quân nghe lệnh cũng không lập tức đứng dậy, mi đen hắn nhíu
chặt, tựa hồ đang dùng ý chí giãy dụa với khống chế của Sư Muội.
“Ngươi dậy cho ta!”
Mệnh lệnh càng mạnh, dưới miệng lưỡi hung ác như vậy, Đạp Tiên Quân
rốt cuộc nghe lời.
Hắn chậm rãi đứng dậy từ giường, y phục vẫn mở rộng, nhiệt độ cơ thể Sở
Vãn Ninh vẫn còn lưu lại tại lồng ngực đã không còn phập phồng của hắn.
Sư Muội âm trầm nói: “Đi ra ngoài.”
Đạp Tiên Quân chậm chạp rời đi vài bước như vậy, đột nhiên ngừng lại,
thấp giọng nói một câu: “Có.”
“… Cái gì?”
Đạp Tiên Quân cứng đời lập lại: “Có.”
Sư Muội nhất thời không kịp phản ứng lại, hỏi: “Có cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.