HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2461

Canh ba vừa điểm, mưa phùn biến thành mưa lớn, một bóng người cũng
không thấy.
Một đêm qua đi, trời vừa tảng sáng, có người bán hàng rong chậm rãi đẩy
xe đi ngang qua.
Mưa lớn gió gầm gào, người bán hàng rong gập người đẩy chiếc xe ghép từ
những miếng gỗ cũ nát. Lúc này Mặc Nhiên mê man nửa ngủ nửa tỉnh,
nghe được thanh âm bánh xe lăn qua đá xanh trên mặt đường, còn có tiếng
người bán hàng rong nặng nề thở dốc.
Hắn ý thức mơ hồ, hoảng hốt cho rằng chính mình vẫn đang trong những
năm tháng phiêu bạt bên ngoài.
Hắn hơi hơi mở mắt ra, con ngươi mờ mịt.
Nhưng dường như đã thành phản xạ, sau khi mất đi Sở Vãn Ninh, mỗi ngày
mỗi đêm hắn đều theo bản năng muốn giúp đỡ thiên hạ. Hắn muốn lại gần
giúp người bán hàng rong mỏi mệt đẩy xe đến dưới tán cây. Hắn muốn làm
một chút ít việc thiện trong khả năng cho phép.
Nhưng hắn phát hiện ra chính mình không đứng dậy nổi.
Qua một hồi lâu, hắn mới nhớ ra, khoảng thời gian chuộc tội đó đã một đi
không trở lại.
Hiện giờ hắn đã là khâm định tội nhân Thiên Âm Các.
Đột nhiên một trận cuồng phong ập tới. Gió quá mạnh, vải dầu che trên xe
bị cuốn lên. Người bán hàng rong vội vã dùng sức đè nó xuống nhưng vô
ích.
Vải dầu bị thổi bay, một đống hàng hóa trên xe bị nước mưa xối ướt sũng.
Người đàn ông vì kế sinh nhai mà bôn ba, mệt mỏi, đáng thương đứng
trong mưa, nôn nóng muốn chụp lại tấm vải dầu ——
Mặc Nhiên nhìn người đàn ông.
Hắn cảm thấy rất khó chịu, bởi vì hắn nhớ tới mẫu thân mình ngày trước
cũng vì một đồng tiền mà khởi vũ.
Trên đời này luôn có rất nhiều người, thời điểm người khác kê cao gối an
giấc, họ lại phải mạo hiểm gió rét mưa to, vì miếng cơm manh áo mà hối hả
ngược xuôi.
Hắn thực lòng rất muốn giúp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.