HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2501

Vì thế, ngòi bút cong lại, ngòi bút sư phụ mạnh mẽ, tiểu đồ đệ ngây thơ mờ
mịt đứng bên học.
“Viết nhiều thêm chút đi.”
“Lần này viết ít đi một chút.”
Hai chữ dạy năm lần, mới xiêu xiêu vẹo vẹo viết cho đúng được, nhưng
khó coi như quỷ vẽ bùa, xấu muốn chết. Sở Vãn Ninh chưa từng gặp đồ nhi
vụng về như thế, không khỏi có chút bực mình: “… Khó lắm à?”
Không khó.
Nhưng khi đó Mặc Nhiên không dám nói cho y, bởi vì dáng vẻ y rũ mắt
viết chữ quá đẹp, hắn lòng tham không đáy, muốn có nhiều hơn nữa, vì thế
cố tình viết thêm một nét, viết thiếu một dấu.
Để y lại dạy mình cẩn thận thêm một lần.
“Khó lắm ạ.”
Sở Vãn Ninh lườm hắn: “Ngươi nhìn nghiêm túc, đừng có hi hi ha ha.”
Mặc Nhiên nhấp môi cười, thiệt tình thật lòng có hơi buồn rầu: “Vậy, sư
tôn viết thêm lần nữa, dạy ta đi.”
Hắn thực thích một thoáng cúi đầu kia, mắt phượng tà phi.
Chỉ cần Sở Vãn Ninh cầm tay dạy hắn, hắn liền có thể nghe thấy hoa hải
đường nở ngoài cửa sổ.
Kết giới đài hành hình cao ngất, lời phán Thiên Âm, không ai cản trở.
Lưỡi dao chủy thủ thần võ sắc nhọn, có thể hiểu tâm ý chủ nhân, thần sắc
Mộc Yên Ly nhạt nhẽo, tựa hồ không nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của
Mặc Nhiên, cũng không nhìn thấy gương mặt tái nhợt như xác chết của
người nọ, càng không thấy gân xanh trên thái dương Mặc Nhiên nảy lên,
khoé miệng chảy máu tươi.
Nàng chỉ làm theo câu phán quyết của thần võ.
Sống sờ sờ moi linh hạch.
Chuỷ thủ đâm vào tim, mau chóng đâm sâu vào huyết nhục, đâm tới mãnh
vụn linh hạch, liền dùng lực moi ra—— mũi đao sắc bén, không khỏi cắt
vào huyết nhục.
Nàng đương nhiên không thèm để ý, moi cả huyết nhục lẫn mảnh vụn linh
hạch tản ra ánh sáng lấp lánh, ném vào khay bạc người hầu bưng bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.