HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2500

Trên đài có người thất thanh, giọng vang chín tầng mây: “Ca——!”
Màu đỏ, máu đỏ tươi nóng bỏng chảy ra, thần võ đâm hoàn toàn vào ngực
hắn. Mặc Nhiên mở to mắt, thế mà lúc đầu còn vô tri vô giác, sau đó mới
cứng đờ cúi đầu xuống, nhìn trái tim huyết nhục dữ tợn.
Hắn mấp máy môi, cơn đau bắt đầu bùng nổ như pháo hoa, ánh sáng và
hình ảnh trước mắt vặn vẹo kịch liệt.
“Khụ khụ!!”
Máu trào ra từ miệng, nhỏ tí tách, có mùi tanh rỉ sắt.
Thiên địa mênh mông cuồn cuộn, hoá thành biển đỏ thê lương như vậy.
Nhưng sai rồi, sai cả rồi.
Sở Vãn Ninh ngự long mà bay, cách đài xử tội càng lúc càng gần.
Y từng cho rằng Mặc Nhiên lạnh nhạt với mình, du hí nhân gian, là vì oán
hận, vì lòng sinh oán hận.
Y từng cho rằng Mặc Nhiên sau từng lần trách phạt, răn dạy, dần dần quên
mất ôn hoà từng có giữa hai người.
Kỳ thật không phải, những ký ức ấy vẫn vây chặt quanh hồn phách Mặc
Nhiên.
Y thấy.
Sở Vãn Ninh thấy nơi sâu nhất trong lòng Mặc Nhiên, dưới sự trấn áp của
Bát Khổ Trường Hận Hoa, đều là ấm áp thâm tình từng có.
Một năm kia, Mặc Nhiên còn trong sáng tinh khôi, hắn có một trái tim ấm
áp khoẻ mạnh, đập đều đều dưới lồng ngực. Một năm kia, hắn nhìn sư phụ
mới bái đứng bên cửa sổ dưới hiên gỗ, nghiêng đầu qua với hắn, màu mắt
nhàn nhạt, nói: “Mặc Nhiên, lại đây.”
Đến gần, trước mặt là giấy và bút mực.
“Tôn chủ nói, ngươi còn không biết viết tên tự mình thế nào. Đề bút, ta dạy
ngươi.”
Y dạy hắn, âm sắc nhạt nhẽo, như cành hoa hạnh bên ngoài cửa sổ, nở tới
xuất trần vô u.
“Tôn chủ cho ngươi tự là Mặc Vi Vũ, nghĩa ngược với tên thật của ngươi,
ta viết một lần, ngươi nhìn cẩn thận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.