HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2551

Lửa lại bùng lên, lấp lánh rực rỡ sưởi ấm cả gian nhà. Nhưng Sở Vãn Ninh
không quay đầu lại, y vẫn như cũ lấy cặp gắp than gạt những thứ linh tinh
ra ngoài, không còn gì lại gảy gảy từng thanh củi.
“Cháo…”
Cuối cùng, y khàn khàn mở miệng.
“Cháo vẫn luôn ủ, chờ ngươi tỉnh lại.”
Mặc Nhiên yên lặng một lát, rũ mắt cười: “… Đã lâu không được nếm cháo
Vãn Ninh nấu, đời trước người đi rồi, ta liền không ăn cháo nữa.”
“Nấu không ngon.” Sở Vãn Ninh nói, “Ta vẫn là, đại khái… Vẫn là miễn
cưỡng có thể vào miệng…” Âm cuối của y có chút run rẩy, tựa hồ không
nói nổi nữa.
Sở Vãn Ninh ngừng một lúc lâu mới chậm rãi nói: “Ta lấy cho ngươi một
chén.”
Mặc Nhiên đáp: “… Được.”
Trong phòng ấm áp vô cùng. Đêm đen buông xuống, bên ngoài tuyết lại rơi
từng đợt đứt quãng.
Mặc Nhiên bưng chén cháo, thật cẩn thận mà uống, uống mấy ngụm lại liếc
mắt nhìn Sở Vãn Ninh một cái, sau đó cúi đầu uống mấy ngụm nữa, lại liếc
mắt nhìn Sở Vãn Ninh một cái.
Sở Vãn Ninh hỏi: “Sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?”
“Không.” Mặc Nhiên nhẹ giọng đáp, “Ta chỉ là muốn… Muốn nhìn người
nhiều thêm một chút.”
“…” Sở Vãn Ninh không hé răng, dùng chủy thủ bạc xiên cá nướng trên
bếp. Y lấy xiên cá ra, bắt đầu cắt phần thịt cá trắng như tuyết.
Trước kia y ăn cái gì cũng đều là Mặc Nhiên chiếu cố.
Bây giờ thì ngược lại.
Y đưa thịt cá đã cắt cho Mặc Nhiên, nói: “Chờ nguội bớt rồi ăn đi.”
Mặc Nhiên liền nghe lời đưa lên miệng ăn.
Nam nhân này dựa vào thành giường, cả người bọc chăn bông, có vẻ không
cao lớn đĩnh bạt như ngày thường. Ánh lửa bập bùng chiếu rọi lên khuôn
mặt hắn, quả thật còn rất trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.