HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2582

Mọi người bị nói tới thẹn, có người cúi đầu ngẫm lại, nhưng cũng có người
ngẫm một lúc lâu, định hắt hết nước bẩn lên cho một mình phái Nho Phong
Môn ôm lấy: “Không sai, Nho Phong Môn năm đó quả thực lòng dạ hiểm
độc, nhưng không liên quan tới bọn ta. Phái ta trừ ma hàng yêu, nhận cũng
chỉ có mấy trăm bạc, Tiết thiếu chủ không thẻ một gậy đánh nghiên thuyền
một người thế được.”
“Ồ. Mấy trăm bạc.” Tiết Mông đột nhiên cười nhạo, “Đạo trưởng, ngươi tới
Hương Trấn Thục Trung xem thử chưa?”
“…”
“Ngươi tới phía nam Thục xem đi, ngươi tới quỷ thành Phong Đô xem đi,
tới dưới chân Nga Mi xem đi, ngươi nhìn xem những người đó sống thế
nào, sau đó ngươi về nói ta nghe, các ngươi “chỉ” lấy có mấy trăm bạc.”
Huyền Kính đại sư thở dài nói: “Tiết thiếu chủ, lão nạp biết trong lòng cậu
đau khổ.”
Dừng một chút, chuyển đề tài.
“Nhưng mà, cho dù thế nào, quả thực đệ tử Tử Sinh Đỉnh tu luyện cấm
thuật. Lại còn có trưởng lão cố ý báo che, chặn pháp trường Thiên Âm Các,
thậm chí để thoát nạn, giết hại danh tu sĩ Thiên Âm Các. Hai tội này, Tử
Sinh Đỉnh khó mà thoát tội.”
Tiết Mông lửa giận càng cao, như mây đen phủ giữa chân mày: “Đại sư,
Thiên Âm Các khi ấy ra tay tàn nhẫn tới đâu, ông cũng thấy rồi. Bọn họ
muốn mạng sư tôn ta và Mặc Nhiên! Sư tôn ta không đi, còn ở đấy chờ chết
à?!”
Tình tình cậu bộp chộp, những lời này thốt ra khỏi miệng, lập tức có kẻ tìm
ra sơ hở.
“Hả? Lời này có ý gì, Tiết thiếu chủ vậy mà cho rằng Sở Vãn Ninh và Mặc
Nhiên không làm sai?”
“Giết người có nhiều đạo lý thế, quả nhiên trên bất chính dưới ắt loạn.”
“Quan niệm thị phi thế, khiến người ta chê cười, ta thấy Tử Sinh Đỉnh này,
thật sự không thể giữ lại rồi.”
Nghe thấy câu cuối cùng, Tiết Chính Ung cũng sôi máu, nơi bị thương càng
đau kịch liệt. Mười ngón tay ông âm thầm siết chặt, nhịn lại cơn đau, sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.