HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2603

“CHA!!!!!!!”
Một tiếng gào lớn, núi non nhập biển.
Tất cả yên tĩnh nát từ đây—— Sóng cuốn lên, ngàn đôi tuyết, thấy long trời
lở đất, nước lũ chảy ngược, biển dậy sóng, xé rách bầu trời!
Tiết Mông như phát điên chạy về phía Tiết Chính Ung, cậu như dã thú gần
chết gào thét xé rách cửu tiêu cắt ngang hành động của mọi người, mọi
người nghe thấy sợ hãi quay đầu lại——
Sóng biển phân sóng, cậu từ trong đám đông nghiêng ngả lảo đảo cướp
đường chạy tới bên Tiết Chính Ung.
Tiết Chính Ung luôn đứng, ngay cả lưng cũng không cong. Ông cứ nhìn
chằm chằm Tiết Mông như vậy, một đôi mắt hổ mở to, vẫn luôn mở to. Cặp
mắt kia làm Tiết Mông cảm thấy ông vẫn còn sống, còn có thể cứu về,
còn…
Lúc cách còn gang tấc, Tiết Chính Ung ngã xuống.
Bịch một tiếng, cơ hồ thẳng tắp ngã quỵ. Người mọi nơi tan rã, không ai
nói gì.
Tiết Mông lập tức dừng lại, cậu không lên phía trước nữa.
Cậu cứ đứng tại chỗ như vậy, cả người phát run, từ run rẩy rất nhỏ, biến
thành kịch liệt run rẩy, môi, ngón tay, không có chỗ nào nghe khống chế
của mình.
Cậu lẩm bẩm, dò hỏi, thật cẩn thận.
Cậu khàn khàn nói: “Cha?”
Máu tanh đầy điện.
Rốt cuộc không còn ai đáp.
Long Thành leng keng rơi xuống đất, Tiết Mông chậm rãi lui về sau, lui về
sau… Nhưng cậu có thể lui tới đâu? Hôm qua? Hôm qua mọi thứ rốt cuộc
cũng không thể về.
Trong cuộc đời cho dù là bước nào, cho dù là trời xui đất khiến hay không,
hay đau tới đứt gan đứt ruột, chỉ cần xảy ra, thì không còn cách quay đầu.
Đan Tâm điện yên tĩnh.
Cậu không lùi, thân hình lảo đảo kịch liệt, sau đó quỳ xuống, cậu ngơ ngẩn
nhìn hết thảy trước mắt, nước mắt không ngừng lăn xuống. Cậu nâng tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.