HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2617

trái lời bà, sẽ giày vò chút thời gian cuối cùng của bà.
Cuối cùng cậu cũng rời đi, Đan Tâm Điện rộng như vậy, đến cuối cùng chỉ
còn hai sư tỷ đệ đồng môn Cô Nguyệt Dạ.
Tiết Mông đi rồi, một hơi cuối cùng kia của Vương phu nhân tan đi, bà suy
sụp ngã trên hoa toà, không còn dáng vẻ cường tự trấn định vừa rồi nữa.
Bà nhìn mấy đài trước mắt, sửng sốt rất lâu, nước mắt theo mồ hôi lăn trên
gò má rơi xuống, sau đó bắt đầu ho khan kịch liệt, nôn ra máu.
Khương Hi đứng yên, y thấy Vương phu nhân ho ra máu, tựa hồ muốn tới,
nhưng cuối cùng vẫn không hề nhúc nhích. Qua một lát, y nói: “Nơi này đã
không còn ai, ngươi muốn nói gì.”
Vương phu nhân ho đến lợi hại, nhất thời chưa đáp lại.
Khương Hi thấy thế, nhíu chặt ấn đường, sắc mặt tối tăm nói: “Nhân đó
chuyện ngươi tu luyện, linh hạch ngày càng bạo ngược, sau đó muốn tu tập
thuật pháp cũng khó, huống chi kích nổ phượng hoàng thiên hoả? Nó sẽ lấy
mạng ngươi.”
Vương phu nhân bình ổn hô hấp, lông mi thấm ướt, nhìn mấy đài, ánh mắt
có hơi mờ mịt: “Đúng, ta biết chứ.”
Biển lửa như nước, lại không đốt tới chỗ bọn họ. Giữa bà và Khương Hi,
tựa như còn cách một một đỏ nặng nề.
“Vậy ngươi còn muốn nói gì?”
“…”
“Nếu ngươi không có chuyện gì, ta đi đây.”
Khương Hi đợi một lát, thấy bà rũ mắt không nói, mất kiên nhẫn.
Y quay người muốn đi, lại nghe thấy một tiếng nhẹ nhàng.
“Sư đệ.”
Lửa cháy bay múa, như hồng trần cuồn cuộn.
“Ngươi rất coi thường Mông nhi ư?”
Và nói không đầu không đuôi như vậy, thế nhưng trong lòng Khương Hi lại
ẩn bất an: “Gì cơ?”
“Lần đầu tiên ngươi thấy nó ở Nho Phong Môn, đã cãi nhau với nó một
trận. Nếu không có ta đến theo, có lẽ ngươi đã động thủ với nó.” Vương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.