HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2693

“Một, hai, ba…”
Thanh âm trầm nóng chậm rãi chảy xuôi, hai người đều lấy tinh thần nghe
tiếng ếch hoặc tiếng ve kêu, thế nhưng nhân gian đế quân đại khái số mệnh
khiếm khuyết, hắn vừa mới bắt đầu đếm, ve kêu cực kỳ náo nhiệt, ếch lại
lười vang tiếng, rất có ý tứ hành quân lặng lẽ.
“Tám, chín…” Càng về sau, lại càng kéo dài. Kéo dài tới độ chơi xấu cũng
quá rõ ràng, chọc cho Sở Vãn Ninh quay đầu, lạnh lùng nhìn hắn.
Đạp Tiên Quân cũng thật là dày da mặt, bị người khác nhìn như vậy rồi, thế
mà còn dứt khoát dừng ở chữ “chín”, không có đếm tiếp, còn hỏi ngược Sở
Vãn Ninh, “Ngươi nói xem con ếch kia có phải đã chết rồi không.”
“…”
“Nếu không thì sao lại không kêu.”
“…”
“Ngươi chờ chút, bổn tọa nhìn một cái xem nó có còn sống không, không
phải không công bằng.” Hắn nói, lấy một khối đá từ trên mặt đất, ném vút
về phía con ếch da xanh biết sinh khí dồi dào_____
“Mười!”
“Ộp!”
Ếch bị dọa sợ, phịch một tiếng nhảy vào trong nước, sóng lăn tăn theo tiếng
ếch mà dập dềnh tách ra, Đạp Tiên Quân cười ha hả, ngón tay cọ trên môi,
nhìn Sở Vãn Ninh nói, “Ngươi thua. Gọi trước là ếch.”
Sở Vãn Ninh phất tay áo muốn đi, ống tay áo bị kéo lại. Đạp tiên Quân
được tiện nghi tâm tình tốt, hồ sen thầm lặng lững lờ, hắn không để ý đối
phương tức giận, cười nói, “Nước ô mai phải lạnh, càng là cái loại lạnh
này.”
“Ngươi còn cần mặt mũi không?” Sở Vãn Ninh hầu như cắn răng mà nói.
“Thứ đồ kia không thể giải nhiệt, còn có lợi ích gì.” Đạp Tiên Quân nói,
chọc trán y một chút, “Đi thôi, nhớ kỹ bỏ thêm ít đường.”
Đại khái ngày đó tâm tình thực sự rất tốt, ở dưới ánh mặt trời rực rỡ oi
nóng uống xong một bầu nước ô mai ướp lạnh ngọt thấu tâm can, ngay cả
tiếng ếch cũng dễ nghe không sao nói được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.