HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2830

Thiên Âm mênh mông, không thể xúc phạm.
Thiên Âm có sen, lấy kính chúng sinh.
Một đoạn bài ca ngâm xướng này, nàng đọc từ nhỏ đến lớn, nhắm mắt lại
mở to mắt đều giống như một thứ gông xiềng vây lấy nàng.
Nàng từ khi lớn lên, câu chữ đầu tiên không phải cha, cũng không phải mẹ,
mà chính là bốn chữ mở đầu của bài ngâm này, Thiên Âm mênh mông cuồn
cuộn.
Mỗi ngày học thuộc nghìn lần vạn lần, quỳ gối trước tượng thần minh hết
lần này đến lần khác khẩn cầu.
Không thể có tư…… Không thể có tình…… Không thể xúc phạm…… Lấy
kính chúng sinh.
Sinh nhật có ấn tượng đầu tiên của nàng, vị phụ thân không hề ôn nhu kia
đưa cho nàng một tượng đất được nặn tinh xảo, vẽ màu nước sơn, cát vàng
rơi xuống, hộp gấm vừa mở ra, mặt mày tươi vui hướng về phía nàng cười.
“Oa______ Thật là đẹp mắt!”
Phụ thân thản nhiên mà nhìn nàng, “Thích không?”
“Thích ạ!” Mộc Yên Ly vui sướng ngẩng đầu lên, nội tâm giống như có vạn
đóa pháo hoa tràn ra, “Cảm ơn cha cha!”
Nam nhân được nàng gọi là cha kia nâng đầu lên, sờ sờ đầu của nàng, sau
đó lấy hộp gấp từ trong tay nữ hài______
Sau đó, ở ngay trước mặt nàng, đập bể nó trên mặt đất.
“Choang!” Đồ sứ rơi xuống đất có thanh âm như vậy.
Tương đất sẽ không nói, mặt mày vẫn tươi tắn, cười tủm tỉm mà nhìn nàng,
chỉ là mặt cười bị nẻ, dung mạo vỡ tan, Mộc Yên Ly ngốc ngốc một chỗ,
mới giật mình vô cùng lo sợ mà khóc toáng lên vô cùng lo sợ, muốn nhào
tới đoạt búp bê của mình.
Một đôi giày thêu gia huy cán cân công bằng giẫm lên.
Tiếng vang vỡ vụn, tóc gáy dựng đứng.
Đỉnh đầu búp bê cứ thế mà vỡ nát…
Vị phụ thân này dời chân, trước mặt hài tử là một đám bụi đất nghiền nát.
Rõ ràng mới vừa nãy thôi, chúng nó còn sắp xếp hàng ngũ chỉnh tề, dáng
điệu vô cùng ngây thơ lại khả ái cười với nàng… Tại sao chứ? Tại sao lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.