HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2956

Nhưng lúc cậu ngẩng đầu lên lần nữa, nhìn thấy ánh mắt từ ái của chị gái
thư kí này, cậu không khỏi vừa hoang mang vừa do dự: “… Không phải tôi
đâu nhỉ?”
Chị gái làm ảo thuật móc từ sau ra một tấm thẻ nhỏ cài ngực, trên thẻ thình
lình ghi “Tiết Mông – Ủy viên trường ủy ban tổng hợp kiện án”, thậm chí
còn khắc phần Tiết Mông không hài lòng nhất to hơn hẳn.
Cô ta đeo cho Tiết Mông xong, cười nói: “Giờ ngài chính là ủy viên trường
quang vinh rồi, chúc mừng ngài!”
Hơn nữa còn có hai loại dấu, một loại dấu tròn, một loại dấu lăn.
“Đồng ý thì đóng dấu tròn, từ chối thì đóng dấu lăn.” Chị gái cười nói,
“Mời bắt đầu làm việc.”
Tiết Mông lập tức mở miệng lại ngậm miệng ngậm miệng lại mở miệng,
cậu có rất nhiều lời muốn con mẹ nó chửi hết ra, nhưng cuối cùng cậu chỉ
nuốt nước miếng, thế mà hỏi đầy khó khăn: “Tôi có thể không chọn
không?”
Chị gái cong mắt cười: “Đương nhiên có thể chứ, thế thì cứ mặc kệ cả hai
đi.”
“…” Tiết Mông cảm thấy hơi thở mỏng manh, “Tôi không chọn cả hai cái
thì sẽ xử lý thế nào?”
“Giao cho bí thư cục trưởng xử lý.”
Tiết Mông càng yếu ớt hơn: “Thế còn cần tôi làm giề?”
Chị gái hiền lành nói: “Nên, cá nhân tôi đề nghị ngài tốt nhất làm một lần
một tờ.”
Tiết Mông: “… … …”
Cứ như vậy, thời gian trôi qua quá lâu, Tiết Mông thật sự lĩnh ngộ được lời
Nam Cung Liễu nói đầy nghệ thuật lúc ấy. Chuyện giết thời gian này, công
việc đáng ghét, khiến cậu ngày nào cũng như máy đóng cọc, trên mặt mỗi
tờ báo cáo hoặc đóng dấu tròn hoặc đóng dấu lăn. Quả thực rất cần kiên
nhẫn luôn.
Đương nhiên, kiên nhẫn này không chỉ ngừng ở công việc buồn tẻ mà còn
là không sinh ra tâm lý muốn làm phản. Cần kiên nhẫn nhất là cậu ngày
nào cũng khắc chế mình lại, như vậy mới có thể thuyết phục mình con mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.