HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2982

Tiết Mông không để ý tới nó, vừa tìm trong đám người, vừa nói: “Nhìn
xem hình như nhà trẻ có tổ chức hội xuân. Tìm Mặc Nhiên ở đâu đi.”
Bọn họ tìm ra rất nhanh.
Gia cảnh Mặc Nhiên không tốt, diện mạo lúc nhỏ cũng chẳng xuất chúng,
nên không có bạn chơi nào. Đương nhiên nó sẽ không vây quanh xe kem
như các bạn nhỏ khác, tiền mua kem còn đủ cho nó ăn sáng một tuần bằng
suất cơm rẻ tiền.
Nó ngồi một mình dưới bóng cây, mắt đen không chớp nhìn chằm chằm các
bạn, bởi vì rất thèm, nó theo bản năng liếm môi mình, sau đó cắn môi nhẫn
nhịn.
Động tác không khác gì tiểu Chúc Long thèm ăn kem ly.
“… Phì.” Tiết Mông nhịn cười.
Tiểu Chúc Long cảm mình mặt mình hơi đỏ, nó tức giận nói: “Cười cái gì?
Không cho cười!”
Mặc Nhiên không có kem ly, không có bạn chơi, túi đồ ăn vặt cũng ít tới
đáng thương.
Nó ngồi lẻ loi dưới bóng đại thụ, tới giữa trưa nó mới gặm chiếc bánh mì
khô khốc, sau đó đặt mấy mảnh vụn bên rễ cây, hết sức chuyên chú nhìn
chằm chằm đội kiến cùng đến chia sẻ chút đồ ăn ít tới đáng thương này với
nó.
“Không cần tranh giành, ai cũng có phần.” Nó nhỏ giọng lầu bầu, ôm gối
nghiêm túc nhìn nhóm kiến. Chắc là nó chán quá, thậm chí còn đặt tên cho
chúng.
“Lương Triều Vĩ, mày lấy khối to quá, sẽ khó đi. Có muốn đổi phần nhỏ
hơn không?”
“Quách Đức Cương, mày phải biết nhường nhịn chứ, khối bánh mì này rõ
ràng Lâm Chí Dĩnh chọn trước, mày không thể ỷ lớn hiếp nhỏ… À không
đúng, kỳ thật hai bọn mày bằng tuổi nhau…”
Xung quanh chơi đùa không liên quan tới nó, hai gia hỏa Tiết Mông và tiểu
long trong suốt một trái một phải ngồi cạnh nó, nhưng lại làm người ta cảm
thấy dưới tàng cây không chỉ có hai người tàng hình, mà là ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.