HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 337

Trong phút chốc máu tươi khắp nơi, thời điểm mấu chốt, Sở Vãn Ninh một
chưởng đẩy Mặc Nhiên ra, dây liễu như tên xuyên rừng, tất cả đâm vào
máu thịt Sở Vãn Ninh.
Mặc Nhiên giờ trong thân xác thiếu niên, đương nhiên không thắng nổi một
chưởng này của Sở Vãn Ninh, bị đẩy tới lảo đảo lui về sau, ngã xuống đất.
Nhưng tiếng thân thể bị đâm xuyên rõ ràng đáng sợ như vậy, giọng Tiết
Mông và Sư Muội gào lên bén nhọn vặn vẹo đâm vào trong tai.
Không có khả năng.
Sao có thể…
Đó là Sở Vãn Ninh mà, là Sở Vãn Ninh đánh hắn mắng hắn, chưa vào giờ
cho hắn một sắc mặt một cái nhìn tốt, là Sở Vãn Ninh vì sức mạnh bản
thân, nhẫn tâm nhìn đồ đệ chết trước mặt y, là Sở Vãn Ninh lạnh lùng nói
“Phẩm tính kém, chất khó mài”, là người…
Mặc Nhiên ngẩng đầu lên.
Trong hỗn loạn, hắn nhìn thấy người kia máu bắn ba thước, dây liễu sắc
nhọn đâm xuyên qua lưng người nọ, nơi vết thương dữ tợn, vị trí ấy, không
nghiêng không lệch, đâm ngay vào nơi chịu vết thương của Quỷ Tư Nghi.
Vết thương cũ chưa lành, lại thêm vết thương mới, huyết nhục mơ hồ.
Là Sở Vãn Ninh…. Ở trong quan tài lấy thân che chở hắn gắt gao, bị vuốt
nhọn đâm xuyên thân cũng nhẫn nhịn không rên một tiếng kia…
Là Sở Vãn Ninh, trốn dưới cầu, trộm mở trận pháp, vì mọi người che mưa
chắn gió, lại không dám lộ diện.
Là Sở Vãn Ninh, sau khi Sư Muội chết kiếp trước, vì để hắn có tâm trạng
tốt hơn ăn mấy món, tay chân vụng về vào phòng bếp làm hoành thánh kia.
Là người kia, tính tình kém, miệng thì tàn, uống thuốc sợ đắng, ăn cay ho
khan, hắn quen thuộc nhất.
Là người kia, hắn thường không nhớ quan tâm tới, hận nghiến răng nghiến
lợi, nhưng lại cảm thấy thật đáng thương…
Sở Vãn Ninh.
Vãn Ninh…
“Sư tôn!!” Mặc Nhiên khản giọng gào lên, hắn ngã lộn nhào về phía Sở
Vãn Ninh, “Sư tôn!!!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.