HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 397

Sở Vãn Ninh mày kiếm dựng lên, vẻ mặt càng lạnh: “Ngươi cảm thấy ta
cần dù không?”
Y tựa hồ cực kỳ giận , ngón tay nhanh chóng mà động, ánh sáng kết giới từ
vàng biến thành đỏ, từ đỏ biến thành tím, từ tím biến thành lam, từ lam biến
thành xanh.
Mỗi loại màu sắc, kết giới bổ sung hiệu quả hoàn toàn khác biệt, có chỉ
thuần túy tránh tuyết, có thể che chắn gió lạnh, thậm chí có thể đem tuyết
lớn lạnh lẽo trở nên ấm áp trong kết giới.
Những chiêu thức này quá mức cường đại, ngày thường Sở Vãn Ninh
đương nhiên không hao phí linh lực tránh tuyết đến mức này, loại bực bội
giống như huyền kỹ, ngây thơ làm cho Mặc Nhiên nhất thời im lặng.
“Sư tôn, người không cần tức giận…”
“Con mắt nào của ngươi thấy ta tức giận? !” Sắc mặt Sở Vãn Ninh đều
xanh, “Còn không cút cho ta!”
“Được được được, ta cút ta cút.” Mặc Nhiên nhìn thoáng qua kết giới trên
đỉnh đầu y, “Nhưng ngươi không cần hao phí linh lực…”
“Cút!”
Sở Vãn Ninh vung tay lên, kết giới bỗng nhiên thu nạp, thành một đạo kinh
lôi, ầm vang bổ xuống trước mặt Mặc Nhiên.
Mặc Nhiên thiếu chút nữa bị lôi điện của Sở Vãn Ninh bổ trúng, hắn khó có
được hảo tâm quan tâm đối phương một chút, lại gặp phản ứng như thế,
trong lúc nhất thời cũng có chút phẫn uất, đang muốn nói, ngẩng đầu lại
nhìn thấy Sở Vãn Ninh đứng ở đất tuyết, sắc mặt tái nhợt, hốc mắt lại có
chút phiếm hồng.
Mặc Nhiên ngơ ngẩn: “Người…”
“Ngươi ta bất quá là sư đồ, làm gì có săn sóc dư thừa. Mang theo dù của
ngươi, cút cho ta.”
Mặc Nhiên giật mình, bỗng nhiên hiểu được.
“Sư tôn, ngày đó tại Diễn Võ Trường, ta và Sư Muội nói chuyện, người có
phải…”
Nghe thấy không.
Sở Vãn Ninh không nói, quay người đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.