HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 405

Sở Vãn Ninh đứng lên, cùng lúc đó, trăm đoạn gai cùn quanh y thoáng
chốc hóa thành bột mịn.
Hôi phi yên diệt!
Tiết Mông sợ ngây người, đứng sững một chỗ, trên mặt đan xen xanh đỏ,
nửa câu cũng nói không nên lời.
Đứa bé ngây thơ trước mắt nâng mi lên, y phục ngân lam của đệ tử tung
bay chuyển động nhẹ nhàng, y hướng Tiết Mông cười cười: “Lại đến chứ?”
Tiết Mông: “…”
“Đao thế sắc bén, nhưng không kết cấu. Quá mức thấp thỏm không yên.”
Tiết Mông há to miệng, rồi ngậm lại.
Sở Vãn Ninh nói: “Làm lại linh tước thức vừa rồi đi, ngươi theo khúc thanh
của ta múa lại một lần, ta thổi xong một tiết, ngươi đánh xong một thức,
không được nhanh hơn.”
Bị tiểu hài tử dạy bảo, sắc mặt Tiết Mông càng thêm khó coi, hắn cắn môi
bất động, Sở Vãn Ninh cũng không giục hắn, chỉ ở một bên đợi, đợi Tiết
Mông phải chăng có thể vì tu hành mà buông kiêu ngạo xuống, tình nguyện
nghe lời một thằng nhóc choai choai.
Đợi một hồi, Tiết Mông bỗng buồn nản dậm chân, quăng kiếm, xoay người
rời đi.
Sở Vãn Ninh thấy cậu tức giận rời đi, vẻ mặt hơi ảm đạm. Thầm nghĩ, Tiết
Mông không thể hư hoài thụ giáo, thực sự có chút đáng tiếc…
Nhưng mà chưa kịp nghĩ xong, lại thấy hắn nhặt một nhánh cây, quay đầu,
khẩu khí rất kém: “Vậy, vậy ta dùng nhánh cây được rồi, nhỡ đâu đánh
trúng ngươi.”
Sở Vãn Ninh dừng một chút, bên môi nở nụ cười, y gật đầu nói: “Được.”
Tiết Mông giúp y ngắt một mảnh lá trúc, lau khô, đưa cho y: “Nè, tiểu đệ
đệ, cho ngươi.”
Từ “Nhóc con”, biến thành “Tiểu đệ đệ” ?
Sở Vãn Ninh có chút buồn cười nhìn hắn một chút, nhận lá cây, ngồi lại
trên tảng đá, chậm rãi thổi. Tính tình Tiết Mông nôn nóng, trong đoạn đao
pháp này có một đoạn chiêu thức đằng không, lúc quay người lên không
trung, phải đâm sáu lần, rồi bổ một kích. Nhưng mà Tiết Mông không nắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.