HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 406

chắc, thường thường đâm hơn mười lần, lúc đó mới đánh ra một kích, mà
một kích kia lại bỏ qua thời điểm tốt nhất.
Liên tục năm sáu lần, Tiết Mông đều múa không đúng, cảm thấy càng nôn
nóng, lông mày càng nhíu càng chặt.
Hắn nóng lòng, mắt thoáng nhìn đứa bé ngồi trên tảng đá thổi lá trúc kia,
nhìn người này tuy nhỏ tuổi, nhưng khí định thần nhàn, nửa điểm phàn nàn
cũng không có, không khỏi cảm thấy hổ thẹn.
Thế là giữ vững tinh thần, luyện liên tiếp mấy lần, thời gian dần qua cũng
tìm được chút cảm giác trong tiếng nhạc. Tiết Mông lại không lấy đó làm
mừng, lại nhảy lên vung mấy lần, theo trăng sáng treo cao, canh giờ đã
muộn, cậu rốt cục có thể làm không có chút sai lầm, hoàn hoàn chỉnh chỉnh
hạ đoạn đao pháp xuống.
Mồ hôi ngưng giữa lông mày đen nhánh của cậu, Tiết Mông cầm khăn lau,
mừng lớn nói: “Hôm nay may mà có ngươi. Tiểu huynh đệ, ngươi là môn
đồ của trưởng lão nào? Ngươi lợi hại như vậy, vì sao xưa nay ta không biết
ngươi?”
Sở Vãn Ninh đã sớm nghĩ kỹ, môn đồ Tuyền Cơ trưởng lão rất nhiều, nhiều
đến chính hắn có lẽ cũng không nhớ được toàn bộ đệ tử, bởi vậy thu hồi lá
trúc, mỉm cười: “Ta là môn hạ của Tuyền Cơ trưởng lão.”
Tiết Mông tựa hồ có chút khinh thường Tuyền Cơ, hừ một tiếng nói: “À,
Rách Nát Vương ấy à.”
“Rách Nát Vương?”
“À, không có ý gì.” Tiết Mông hiểu lầm ý trong mắt Sở Vãn Ninh, còn
tưởng bởi vì mình khinh miệt sư tôn đứa nhỏ này, làm cho đối phương
không vui.
Hắn cười nói: “Một cách xưng hô trộm mà thôi. Sư tôn ngươi thu quá nhiều
đồ đệ, ai đến cũng không từ chối. Rách Nát là nói hắn thu những đồ đệ
không có chút thiên phú nào, không phải là nói Tuyền Cơ trưởng lão không
tốt, tiểu huynh đệ không cần để ý.”
Sở Vãn Ninh: “… Các ngươi thường trộm, đặt biệt danh cho trưởng lão
sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.